Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 103
Cứ nghĩ đến cảnh nhà bác cả biết chuyện rồi sẽ đau lòng như thế nào, mẹ Thẩm liền cảm thấy vui vẻ.
Dù sao thì chỉ cần nhà bác cả không vui, bà ấy sẽ vui.
“Mọi người rửa tay đi, chuẩn bị ăn cơm.” Mẹ Thẩm gọi vọng ra từ trong bếp.
Những người khác trong sân cũng bắt đầu hành động, đứa trẻ thì đi lấy đũa, lấy bát, đứa thì bê ghế.
Một tiếng hô, tất cả mọi người đều bận rộn.
Con gà rừng hôm nay cũng chịu khó một chút, đẻ hẳn hai quả trứng. Nhìn dáng vẻ ủ rũ của nó đang núp ở góc tường, Thẩm Nghiên có chút nghi ngờ không biết con gà này có bị vắt kiệt sức không.
Mẹ Thẩm luộc trứng, đưa cho Thẩm Nghiên một quả, quả còn lại đưa cho hai đứa cháu chia nhau.
“Ăn đi, nhờ phúc của cô các cháu đấy, nên mới có trứng để ăn.”
“Cảm ơn cô ạ.” Hai đứa cháu ngoan ngoãn nói.
“Ăn đi.” Thẩm Nghiên mỉm cười.
Mọi người đều đói rồi, lúc này cũng không ai nói chuyện, bữa tối ăn rất đơn giản, thịt muối được chia theo đầu người, thêm một đĩa lớn đậu đũa xào, đậu đũa không có dầu mỡ, nhìn rất thanh đạm.