Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 180
“Chít chít chít!!”
Có ai quản đứa trẻ này không vậy!
Cái tên này quê mùa quá, tôi là thỏ, sao lại có nhiều anh trai là con người như vậy?
Đây là cái gì vậy?
Nếu không phải chân bị thương, thỏ béo đã muốn bỏ chạy rồi.
Cuối cùng, nó chỉ đành bất lực nghe Nhị Đản lải nhải bên tai, nào là anh em, tối nay phải ngủ cùng nhau các thứ.
Đại Đản lúc này đang hái rau cùng Thẩm Nghiên ở vườn sau.
“Được rồi, nhiêu đây thôi, nó ăn không hết nhiều như vậy đâu.”
Thẩm Nghiên chỉ hái mấy lá rau.
Thấy ít như vậy, Đại Đản có chút lo lắng.
“Cô ơi, chú thỏ có ăn no không ạ? Đáng thương quá, chú thỏ lại ăn rau, cháu không thích ăn rau.”
Thẩm Nghiên: “…”
Trẻ con đúng là có những suy nghĩ kỳ lạ.