Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 32
Nghĩ đến ánh mắt tiếc nuối của mẹ Thẩm hôm qua, Thẩm Nghiên vẫn bảo người thợ cắt tóc giữ lại phần tóc đã cắt, cô sẽ mang về.
Cắt ngắn xong, cảm giác cả đầu nhẹ nhõm hẳn.
Theo ý muốn của mình, cô bảo người thợ cắt tạo kiểu, tóc dài đến dưới vai, nhưng hai bên má vẫn để lại một chút để che bớt khuôn mặt, nhìn trông thuận mắt hơn nhiều.
Cộng thêm việc kẹp tóc mái lên, cả người trông rất có tinh thần.
Còn hai đứa nhỏ, Thẩm Nghiên thấy tóc của hai đứa cũng dài, liền bảo người thợ cắt thành đầu đinh, không phải đầu trọc, nhưng sờ vào vẫn thấy hơi gai gai.
Hai đứa nhỏ ban đầu rất căng thẳng, Nhị Đản nhìn thấy chiếc tông đơ cắt tóc thì sợ đến mức sắp khóc.
Cả người trông rất tủi thân.
Sau khi cắt tóc xong, cậu bé lại tò mò sờ sờ đầu mình.
“Cô ơi, cháu có đẹp trai không?”
“Đẹp trai, hai đứa đều đẹp trai, giờ trông có tinh thần hơn nhiều rồi.” Thẩm Nghiên khen ngợi.
Thế là hai đứa nhỏ đều cười ngại ngùng.