Chương 13
-… À , vợ ơi, em hiểu vấn đề chút, tên dâm tà mà đang ẩn dật trong nhà mình không phải là học sinh nhé!
 Hắn làm giọng ôn tồn.
 – Trật tự! Hình phạt đánh mông là nhân từ nhất trong tất cả các hình phạt, có thể áp dụng trên bất cứ ai trừ người già.
 -… Ừ , rồi em bắt thằng đó chép phạt luôn nhé vợ !
 Hắn giễu cợt.
 – Tôi sẽ suy nghĩ lại . Mà này…
 Y chuyển hướng sang người ngồi cạnh.
 Vị quản gia hơi nghiêng về phía y.
 – Anh như vậy không ai chăm sóc, sẽ không sao chứ ?
 – Tôi ổn mà . Trước giờ tôi quen tự chăm sóc bản thân mình rồi.
 – Tôi thì thấy không ổn đâu. Bây giờ cái thai chỉ được 2 tháng còn đỡ, nhưng về sau mới là những chuỗi ngày cực mệt kìa. 
 – Sẽ không sao đâu a, xung quanh tôi cũng có hàng xóm nữa. Cơ mà anh hiểu rõ ghê ! Có lẽ sau có gì thiếu sót tôi hỏi anh được chứ ạ ?
 Y vừa nghe câu này bèn hưng phấn hẳn lên, tay rút điện thoại trong túi ra:
 -Thì tôi là giáo viên mà. Những gì tôi biết tôi sẽ sẵn sàng trả lời anh , anh có thể hỏi tôi bất cứ lúc nào, chúng ta trao đổi số ha !? 
 Lập tức chuyển sang chế độ giáo viên tâm huyết.
 – À… được ạ. Cảm ơn anh rất nhiều.
 Bạch Hy phía bên trái nhìn y, sa mạc lời.
 -À quên nữa ! Anh đã gửi đơn cho cha tôi chưa ? Chí ít phải nói cho ổng biết không là ổng gạch tên khỏi sổ luôn đó! 
 Bạch Hy chợt nhớ ra.
 – … tôi cũng chưa nữa. Đợi lát nữa về , tôi sẽ báo ạ.
 _________________
 Tại giữa sảnh nhà rộng lớn, một người đàn ông nhìn trên xuống tướng mạo ưa nhìn, khẩu hình tuyệt mĩ , đằng sau là những người hầu đón chào hắn và vợ tương lai. Lúc y được hắn dẫn vào, chưa kịp nói gì thì người kia đã lên tiếng.
 – Chào thầy ! Đã mấy năm rồi nhỉ, cảm ơn đã chăm sóc cho thằng con ngỗ nghịch của tôi để nó xách đít lên được đại học.
 -A… dạ…
 Y căng thẳng.
 – Hahahahaha !! Đùa thôi ! Từ giờ chúng ta là người một nhà rồi, cuối cùng thì cũng có người xuất quỹ để trị thằng mất dạy con ta.
 – Mất dạy!?Thế ông không dạy tôi à?
 -Ờ đấy! Cha mày mời vợ mày về dạy dỗ mày từ hồi mày đổ đốn đấy con ạ! Cảm ơn cha đê.
 To be continued… 
