TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Bé Ngốc Cũng Được Nhà Giàu Nuông Chiều Sao - Chương 124

  1. Trang chủ
  2. Bé Ngốc Cũng Được Nhà Giàu Nuông Chiều Sao
  3. Chương 124
Prev
Next

Đồ ăn sau khi mua có thể trực tiếp chế biến trong siêu thị, khi Dương Tiêu Vũ ngồi trên ghế vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Vạn Thu.

Vạn Thu dùng một chiếc nĩa nhỏ để chia những gì mình mua thành bốn phần và đưa cho mọi người dùng thử.

Dương Tiêu Vũ hiếm khi ăn những thứ này, nhưng nếu là Vạn Thu đưa…

“Anh Lý Thước rất thích ăn món này, nhưng con không ăn được, ba mẹ có ăn không?”

Vạn Thu đặt mì cay nóng hổi lên bàn.

“Ức Quy nói có thể cho thêm phô mai vào để không quá cay.”

Vạn Thu lấy ra một viên socola đưa cho Dương Tiêu Vũ: “Mẹ sợ béo thì chỉ ăn một cái, mọi người cũng chỉ ăn một cái.”

Vạn Thu phân chia mọi thứ một cách trật tự, Dương Tiêu Vũ nhìn những thứ trên bàn, nhướng mày.

“Vạn Thu bây giờ rất biết cách phân chia đồ ăn vặt nha.”

Vạn Thu nhận ra đây là một lời khen nên khẽ mỉm cười.

“Con thường mang đồ ăn vặt đến cho các bạn trong lớp, nếu không mang nhiều thì sẽ chia như thế này, Ức Quy đã nói cho con.”

Khi Vạn Thu cười, đôi mắt sẽ nghiêng về phía Sở Ức Quy, sau đó mới nhìn về phía Dương Tiêu Vũ.

“Ức Quy nói cùng nhau chia sẻ đồ ăn vặt có thể cải thiện mối quan hệ giữa các bạn cùng lớp, con đã làm như vậy rất nhiều lần, giống hệt như những gì Ức Quy đã nói.”

Dương Tiêu Vũ có chút chần chờ: “Vạn Thu vẫn luôn nghe theo Ức Quy sao?”

“Không phải vậy đâu, dì Dương.” Sở Ức Quy chủ động nói: “Việc mang đồ ăn đến cho các bạn trong lớp là ý tưởng của Vạn Thu, con cũng là một trong những đối tượng được tặng.”

Dương Tiêu Vũ cảm thấy dường như Sở Ức Quy như đang nói, kỳ thực chính Sở Ức Quy là người được Vạn Thu nuông chiều, chứ không phải bản thân đang ảnh hưởng quá mức đến Vạn Thu.

Đứa nhỏ này vẫn nhạy cảm như ngày nào.

Dương Tiêu Vũ rất chắc chắn Sở Ức Quy đã nhận ra bà cảm thấy mối quan hệ tốt đẹp giữa hai đứa trẻ lúc này có chút bất thường.

Nhưng…

“Vậy sao, dì rất vui vì quan hệ các con tốt như vậy.”

Dương Tiêu Vũ không có ý định can thiệp quá nhiều vào chuyện của hai đứa trẻ.

Dù tốt hay xấu thì chính hai đứa trẻ vẫn đang cùng nhau cố gắng và duy trì.

Bởi vì Sở Ức Quy không còn là con của bà nữa, bà cũng không nên can thiệp quá nhiều. Bởi vì Vạn Thu là con của bà, cho nên bà sẽ tin tưởng và tôn trọng. Sở Ức Quy từng độc lập đến mức tưởng như đánh mất chính mình, đang lặng lẽ học cách nhìn nhận.

Có lẽ đang bắt chước Vạn Thu để tìm lại chính mình.

Có chút đáng yêu.

Dương Tiêu Vũ nghĩ.

Trước đây chỉ cảm thấy Sở Ức Quy là một người rất đáng tin cậy, rất đáng dựa dẫm.

Bây giờ chợt nhận ra Sở Ức Quy thực ra vẫn là một đứa trẻ đáng yêu.

Cũng muốn… yêu thương Sở Ức Quy một chút.

Yêu thương như con ruột của mình.

——

Dương Tiêu Vũ không vội quay về làm việc mà ở lại bên cạnh Vạn Thu chờ cậu bình phục vết thương. Vì chỉ là vết sưng nên biến mất rất mau, con mắt lại trở về dáng vẻ xinh đẹp như thường ngày. Nhưng vết bầm ở khóe mắt vẫn chưa tan, Dương Tiêu Vũ cảm thấy rất kỳ lạ, như thể bị nhiễm thuốc nhuộm.

Dương Tiêu Vũ đã lâu không ở bên cạnh Vạn Thu, khi bầu bạn bên Vạn Thu, bà sẽ luôn nhìn thấy những biến hóa ở Ức Quy.

Hành vi của Vạn Thu sẽ luôn ảnh hưởng đến Sở Ức Quy.

Sở Ức Quy cố ý đi theo mong muốn của Vạn Thu.

Ví dụ như đôi mắt của Vạn Thu xẹt qua ly nước.

Sở Ức Quy luôn quan sát ánh mắt của Vạn Thu trước tiên, sau đó sẽ rót một cốc nước, đôi khi có thể là nước trái cây, đôi khi có thể là sữa.

Về cơ bản, phán đoán của Sở Ức Quy về Vạn Thu đều rất chính xác.

Bởi vì Vạn Thu thỉnh thoảng sẽ nói: “Đúng lúc tớ muốn uống cái này, cảm ơn Ức Quy.”

Nếu không có đủ thời gian quan sát cẩn thận, ngay cả Bạch quản gia cũng không thể làm được điều này. Từng chi tiết đều chứng minh cho Dương Tiêu Vũ thấy Sở Ức Quy quá quan tâm và hiểu rõ động tác của Vạn Thu. Luôn chú ý đến những gì Vạn Thu muốn làm vì muốn trở thành trợ lý của Vạn Thu, hay xuất phát từ suy nghĩ của riêng mình?

Khi Vạn Thu làm bài một mình, Dương Tiêu Vũ đã chủ động nói chuyện với Sở Ức Quy.

Dương Tiêu Vũ và Sở Ức Quy ngồi cùng nhau, bà nhận ra bản thân dường như không có nhiều cơ hội trò chuyện vui vẻ với Sở Ức Quy.

Bà từng dựa dẫm quá nhiều vào Sở Ức Quy, điều này khiến bà không phải lúc nào cũng có thể đánh giá Sở Ức Quy một cách chính xác.

“Ức Quy…” Dương Tiêu Vũ thăm dò, “Con đã bao giờ cân nhắc xem sau này muốn làm gì khác chưa? Vẫn nhất định muốn trợ giúp cho Sở gia sao?”

Dương Tiêu Vũ nhận thấy Sở Ức Quy dường như thở dài.

Nhỏ đến mức khó mà phát hiện, nhưng thật sự là thở dài.

“Cách đây một thời gian, anh Sở Chương cũng đến gặp cháu nói về chuyện thi đại học, hỏi cháu có muốn vào một trường đại học tốt hơn không, lúc đó cháu không trả lời anh ấy.”

Sở Chương?

Dương Tiêu Vũ có chút kinh ngạc.

“Tính cách anh cả và dì Dương giống nhau, đều rất chú trọng đến sự phát triển của bản thân, thông minh, nhiệt tình và có mục tiêu rõ ràng, cháu luôn ngưỡng mộ dì Dương và anh Sở Chương.”

Dương Tiêu Vũ không lên tiếng, chờ Sở Ức Quy nói tiếp.

“Cháu cũng đã nói, cháu thực sự không có tham vọng lớn lao nào cả.”

Dương Tiêu Vũ gật đầu: “Dì nhớ.”

“Cháu từng nói với Sở gia, mục đích và mong muốn của cháu là giúp đỡ và báo đáp Sở gia, anh Sở Chương lúc đó không có mặt, nếu dì Dương cũng hỏi cháu câu tương tự, cháu có thể nghĩ…”

Dương Tiêu Vũ chợt nhận ra, giọng nói của Sở Ức Quy dường như càng ngày càng trầm xuống.

Đối diện với khuôn mặt ấy, bà nhìn thấy thế giới đen tối đang chìm trong một đôi mắt tuyệt đẹp.

“Dì Dương nghĩ bây giờ cháu ở cạnh Vạn Thu là chuyện không tốt sao?”

Dương Tiêu Vũ sửng sốt.

“Mọi người hy vọng cháu tìm được mục tiêu khác, rời khỏi Vạn Thu sao?”

Giọng điệu bình thản, không hề dao động.

Nhưng chính Sở Ức Quy lại biểu đạt rõ sự bất an trong lòng ra.

Đối với Sở Ức Quy, đây là áp lực lớn nhất.

Cảm giác lúc nào cũng có thể bị loại khỏi bên cạnh Vạn Thu.

Giống như chiếc thuyền giấy trôi trên đại dương vô biên vô hạn, không tìm được đất liền để cập bến, sắp bị nước biển thấm vào, chìm xuống đáy nước, mục nát, phân hủy, rồi biến mất.

“Con biết dì không có ý này mà.” Dương Tiêu Vũ lập tức phản bác Sở Ức Quy.

“Đúng vậy, cháu biết.” Nhưng không ngờ Sở Ức Quy lại nói: “Cháu biết dì Dương cũng vì lo lắng cho tương lai của cháu.”

Dương Tiêu Vũ có chút sửng sốt: “Nếu con biết…”

Lúc này, Dương Tiêu Vũ đột nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của Sở Ức Quy.

Biết rõ gia đình này sẽ không từ chối mình, cũng hiểu được tình cảm Sở gia dành cho mình.

Nhưng tình cảm và lý trí thường đối lập nhau.

Sở Ức Quy thông qua phương thức này nói cho bà biết lý do mình làm vậy.

Từ đầu đến cuối, bản thân mình không hề thay đổi.

Muốn hỗ trợ Vạn Thu, muốn trả ơn Sở gia bằng cách giúp đỡ Vạn Thu, cũng dựa vào Vạn Thu.

Bà đã lo lắng quá mức.

Dương Tiêu Vũ xoa xoa lông mày: “Xin lỗi, Ức Quy, là dì không để ý đến sự bất an của con.”

Sở Ức Quy lắc đầu: “Đây là vấn đề của cá nhân cháu, để dì Dương lo lắng ngược lại là lỗi của cháu.”

Dương Tiêu Vũ chỉ có thể nói: “Con biết dì vẫn coi con như con của dì mà đúng không?”

“Đúng vậy, cháu biết.” Sở Ức Quy lần này cũng không có phản bác.

“Haiz.”

Vừa thở dài, Dương Tiêu Vũ vừa cảm thấy mình thật sự không có kinh nghiệm nuôi dạy con cái.

Khi bà cố gắng làm điều gì đó thật nghiêm túc, lại chỉ khiến mọi việc trở nên tồi tệ hơn.

“Bây giờ mọi chuyện đã đến nước này, dì có nên tìm một nhà giáo dục để học tập chút không nhỉ?”

Sở Ức Quy chỉ cười đáp: “Có lẽ cũng không cần, đây là vấn đề cá nhân của cháu.”

Khi nghe những lời của Sở Ức Quy, tâm trạng của Dương Tiêu Vũ trở nên phức tạp hơn.

Dương Tiêu Vũ quyết định thay đổi chủ đề.

“Gần đây có ai liên lạc với Vạn Thu không? Sau tiệc sinh nhật chắc sẽ có rất nhiều người quan tâm đến Vạn Thu.”

“Vạn Thu có vẻ không quá thích ứng, cậu ấy tạm thời giao quyền quản lý tài khoản xã hội của mình cho cháu, so với giao lưu, Vạn Thu hy vọng có thể học tập chăm chỉ ở trường.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 124"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull