Site icon TruyenVnFull

Dây Dưa Với Đêm Xuân – Mang Li - Chương 14

Câu nghi vấn của Lương Âm Dạ cũng không bất ngờ, ê kíp chương trình đã chuẩn bị tâm lý từ trước.

Cho dù cô nhịn được không đưa ra nghi ngờ, giai đoạn sau đó phát sóng, người xem cũng sẽ nghi ngờ là có vấn đề. Cho nên giải thích vào lúc này, cũng tránh được phiền phức vào lúc ấy.

Ê kíp chương trình cũng không thể thật sự cõng “tội” có kịch bản, như vậy thì sau này còn phát sóng thế nào được nữa.

Khách mời khác cũng yên tĩnh, bọn họ đều nín thở vì tình huống đột ngột, lau mồ hôi thay ê kíp chương trình.

Trong lòng thầm nói, thì ra mối quan hệ giữa hai người này là không tốt thật! Xem đi, đây chỉ là muốn lập nhóm thôi mà Lương Âm Dạ đã không tình nguyện như vậy rồi, phàm là mối quan hệ thoáng tốt hơn một chút, lập nhóm chơi trò chơi mà thôi, ai sẽ có ý kiến?

Chuyện này cũng phải trách ê kíp chương trình, cho dù động tay chân, cũng không thể rõ ràng như vậy, không trách người ta nghi ngờ, chỉ trách kết quả này quả thực rất khó thuyết phục người khác.

Nhân viên công tác cũng bất chấp, đón nhận nghi vấn của Lương Âm Dạ, yếu ớt đưa ra câu trả lời: “Không phải, chuyện đó, cô Lương, phương thức chọn lựa của chúng tôi có tính tương quan và tính phân tích logic nhất định.”

Lương Âm Dạ nghi ngờ cau mày, không hiểu rõ cô ấy nói những điều này là ý gì.

… Sau đó thì sao?

“Cũng có nghĩa là điền câu trả lời tương phản quá… Có lẽ cũng không được, vẫn sẽ bị phân tích.”

Lương Âm Dạ: “…”

Thời gian ngừng lại ba giây.

Cô cầm nón che nắng lên, đi ra ngoài: “À, vậy đi thôi.”

Cô rất cố gắng vờ như không có chuyện gì xảy ra, giống như bản thân chưa bao giờ đặt ra nghi vấn.

Cũng không muốn khiến cho bất cứ ai cẩn thận nghiên cứu lời giải thích của nhân viên công tác chỉ mong tất cả mọi người đều không nghe hiểu.

Câu trả lời rất rõ ràng.

Câu trả lời cô điền hoàn toàn ngược lại với đáp án chính xác, nhưng hoàn toàn ngược lại sẽ bị chỉnh lại trong quá trình phân tích, cũng chính là biến thành hoàn toàn thích hợp.

… Vậy cô không bắt cặp với Văn Yến, thì bắt cặp với ai?

Màu đỏ ửng lặng lẽ leo lên bên tai Lương Âm Dạ.

Chỉ cần bọn họ suy nghĩ kỹ càng, đây quả thực là đang thông báo với toàn thế giới rằng cô hiểu anh đến mức nào.

Tình cảnh chất vấn kết thúc trong một giây, cô thay đổi quá nhanh, những người khác sửng sốt một lúc. Sau đó, Bối Y vội vàng nín cười đuổi theo cô: “Dạ Dạ, chờ em!”

… Không thể làm chị Lương mất mặt nữa, chờ một lát nữa chắc là bỏ cuộc thật mất.

Ô Tề nhìn Văn Yến.

Bọn họ song song đi ra ngoài.

Văn Yến hé môi: “Có chuyện thì nói.”

Ô Tề không nhịn được, đè thấp giọng, nói nhỏ: “Vừa rồi tôi cũng cho rằng là ê kíp chương trình, hoặc là anh bảo ê kíp chương trình động tay chân.”

Văn Yến bâng quơ liếc mắt nhìn anh ấy một cái.

Một lúc lâu.

Ô Tề nghe thấy anh nói rất nhạt: “Cô ấy sẽ không dễ nói chuyện, để mặc cho người khác sắp xếp như vậy đâu.”

Giống như vừa rồi.

Tất nhiên cô sẽ đề xuất nghi ngờ, sẽ phản đối. Nếu anh động tay chân thật, cô sẽ không thể nào không truy cứu, cũng sẽ không làm theo.

Cho nên anh sẽ không làm như vậy.

Ô Tề sửng sốt một lúc, không tự chủ dừng bước. Chờ anh ấy hiểu lời nói này của Văn Yến, không dám tin “Chẹp” một tiếng. Hoàn toàn không ngờ hai người này, một người còn hiểu đối phương hơn một người kia.

Chuyện bắt cặp lần này, hai người bọn họ không bắt cặp với nhau thì bắt cặp với ai?

Thú vị.

Sự dây dưa giữa bọn họ còn xuất sắc hơn cư dân mạng tưởng tượng.

Mấy cư dân mạng tự cho là mình biết rất nhiều, bừng bừng khí thế chèo thuyền, nhưng chỉ sợ bọn họ chỉ biết một góc của sự thật.

Toàn cảnh của câu chuyện chân chính, hoặc là trọng điểm, tinh hoa… không ai biết.

Ê kíp chương trình và mấy khách mời cùng nhau đi ra bờ biển.

Hôm nay, các trò chơi sẽ diễn ra ở bờ biển.

Lúc bọn họ vừa đến, gió biển rất to, thổi thẳng vào mặt, cơn gió mang theo mùi vị mặn mặn, xen lẫn tiếng sóng biển đang đập vào bờ.

Bởi vì đã chia nhóm xong, cho nên mấy khách mời bắt cặp đi cạnh nhau. Nhóm Lương Âm Dạ và Văn Yến nói rất ít, nhưng hình ảnh lại rất hài hòa, không hề đột ngột, có lẽ là không nói chuyện, cho nên cũng không thấy gai góc.

Đi dạo một vòng xong, mọi người đi tới địa điểm ê kíp chương trình chỉ định để tập họp, chờ ê kíp chương trình giới thiệu nội dung trò chơi.

Gió biển thổi bay làn váy Lương Âm Dạ, ánh mắt Văn Yến lướt qua làn váy khẽ bay lên của cô, trong chốc lát, anh cụp mắt, khống chế tầm mắt.

Cũng không ai chú ý, làn váy của cô không ngừng đánh vào bắp chân anh.

Có lẽ bọn họ cũng không biết, lúc bọn họ đứng chung một chỗ sẽ bắt mắt cỡ nào.

Thái độ hai người đều rất thản nhiên, chênh lệch chiều cao vừa phải, vượt qua sự khác biệt về dáng người, điều kiện ngoại hình cực kỳ tuyệt vời…

Ống kính luôn lia nhanh qua người bọn họ, đoạn phim cắt ghép hậu kỳ đại khái cũng sẽ không ít.

Trò chơi hôm nay kết thúc, dựa theo thứ hạng, mấy khách mời sẽ đạt được số lượng đồng V khác nhau theo thứ tự, bọn họ có thể sử dụng đồng V đạt được để đổi thức ăn với ê kíp chương trình… Mà đây chính là bữa trưa hôm nay của bọn họ.

Ê kíp chương trình cũng không vội bắt đầu trò chơi, mà cho bọn họ xem thức ăn trước.

Nhóm thức ăn đắt tiền nhất không chỉ phong phú, còn không thiếu nét riêng của địa phương, sức hấp dẫn thật sự rất mạnh. Còn về nhóm rẻ nhất… Ừ, có thể no bụng.

Ban đầu mọi người còn chểnh mảng, nhưng xem thức ăn xong, rối rít đổi ý.

Biên Húc lên án ê kíp chương trình: “Các anh làm thế này là đang chia rẽ tình đoàn kết của chúng tôi!”

Lên án thì lên án, nhưng anh ấy đã bắt đầu vén tay áo.

Bối Y ở bên cạnh anh ấy ha ha cười to.

Sự chú ý của Lương Âm Dạ còn đang ở trên thức ăn, ngược lại không phải là tham ăn, chỉ là mấy món đó là thứ trước kia cô chưa từng thấy, nổi lên tò mò. Chỉ vào trong số đó, hỏi ê kíp chương trình: “Đây là gì?”

Nhân viên công tác ở một bên giải đáp cho cô.

Cô gật đầu, lại hỏi thêm hai món. Ê kíp chương trình thật sự rất biết treo khẩu vị, không biết tìm từ chỗ nào ra đồ ăn ngon lại hiếm lạ.

Nhân viên công tác giải đáp xong, cười híp mắt nói thêm một câu: “Mấy món này cũng ngon lắm!”

Biên Húc tiếp tục góp lời: “Tại sao anh như vậy hả, còn muốn kích thích lòng hiếu thắng của chị Dạ, muốn khiến cho trò chơi càng kịch liệt có phải không? Tôi hiểu rồi, đây chính là chế tạo điểm hot để mâu thuẫn trở nên gay gắt!”

Ngay cả Ô Tề cũng cong môi.

Nhân viên công tác không ngừng cười, liên tục xua tay phủ nhận: “Không phải không phải!”

Nhưng hứng thú của Lương Âm Dạ quả thật bị khơi dậy, cô rất muốn thử xem.

… Nếu chờ một lát có thể đạt được nhiều đồng V nhất.

Mọi người bắt đầu đi về phía sân trò chơi.

Văn Yến cách cô rất gần, giọng nói của anh bỗng nhiên đến bên tai cô: “Muốn ăn không?”

Cô ngẩn ra, còn cho rằng là bản thân bị ảo giác.

Exit mobile version