TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li - Chương 49

  1. Trang chủ
  2. Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li
  3. Chương 49
Prev
Next

Văn Yến cầm tay người nào đó đang nhìn bậy bạ, trong ánh mắt khó hiểu của cô, anh nâng bàn tay lên, lòng bàn tay hướng lên trên.

Rõ ràng có thể nhìn thấy hình vẽ trong lòng bàn tay anh.

… Hình vẽ này không thể quen thuộc hơn được nữa.

Vừa rồi cô mới xem qua.

Là một vầng trăng khuyết nằm ở đuôi của lá thư.

Anh sử dụng bút mực màu đen, cũng vẽ một vầng trăng trong lòng bàn tay.

Lương Âm Dạ còn cho rằng là cái gì, không ngờ lại nhìn thấy cái này. Ánh mắt cô chợt lóe lên, nâng mắt nhìn anh, ánh mắt xen lẫn nghi ngờ.

“Đọc lá thư đó chưa?” Đôi mắt đen kịt của anh nhìn chằm chằm cô: “Sao chọn anh?”

… Anh biết mà còn hỏi.

Bản chất vốn rất xấu xa, hiện tại đang tiếp tục xấu xa hơn.

Anh cúi đầu đến gần hõm cổ cô, giọng nói nhuộm ý cười: “Sao không nộp lá thư kia.”

Hơi nóng ở bên tai.

Lương Âm Dạ vuốt ve ngón tay, tim đập rộn ràng.

Cô đột nhiên nhận thức được, bọn họ đều mặc đồ ngủ, hình ảnh giống như có một chút mập mờ không nên có. Chứ đừng nói đến thời gian này là đêm khuya, ở một nơi yên tĩnh, chỉ có hai người bọn họ.

Đúng là không thích hợp lắm.

Đầu ngón tay trắng trẻo của cô nắm lấy vạt áo ngủ của anh, vô thức kéo một cái.

Anh cố ý, nên cô không muốn thảo luận với anh, có chút kháng cự xoay mặt đi.

Tại sao phải chọn anh, bởi vì lá thư kia không thể cho bất cứ ai đọc được.

Vì sao không nộp… Trong lòng anh không biết sao?

Đó là đồ vật có thể nộp cho người ta đọc sao?

Anh cụp mắt.

Sau đó, nội dung và hình ảnh trong mấy quyển tiểu thuyết hư cấu không cẩn thận diễn ra trên thực tế…

Dường như anh đang nghiên cứu, tay phải chậm rãi đưa vào kẽ ngón tay cô, đan vào tay cô.

Lương Âm Dạ chợt rút tay lại. Anh nâng tầm mắt nhìn cô, bỗng nhiên nhấc cô lên, vào lúc cô giật mình và thất sắc, anh nhấc cô lên ngồi trên mặt bếp ở sau lưng.

Cô còn chưa kịp làm gì, anh đã cúi đầu hôn cô, bất tri bất giác, mười ngón tay thuận lợi đan cài với tay cô, dần dần thu chặt.

Hình ảnh này đúng là sao chép y nguyên đoạn văn vừa rồi.

Lương Âm Dạ nhúc nhích cổ tay, nhưng phát hiện bị anh nắm chặt, không thể động đậy.

Anh lười biếng nhắm mắt.

Nhưng ngay cả lơ đãng mà cũng sẽ khiến cho người ta cảm thấy khiêu khích thật sâu rồi bị nghiện.

Một bàn tay khác của anh giữ gáy cô, càng hôn càng mạnh.

Rõ ràng anh không hề thỏa mãn với mỗi chuyện này.

Nhưng cho dù chỉ là như vậy, lần trước làm vậy cũng là rất lâu rồi.

Anh kìm nén quả thực là cực khổ.

“Tứ Tứ.”

Ở giữa răng môi, nghe thấy anh lẩm bẩm, càng như đầu độc.

Linh hồn cô cũng đang bị kéo cho đắm chìm.

Không biết là có phải bởi vì tay cô luôn muốn tránh thoát trói buộc của anh hay không, cũng có thể là quá nóng, mà lòng bàn tay dần dần đổ mồ hôi.

Qua rất lâu, rốt cuộc anh cũng chịu buông cô ra. Mà cô nhìn vào đáy mắt anh, nhìn thấy một vết sắc tình đậm đà, vừa sâu vừa nặng.

Anh lại cúi người, cắn mạnh môi cô, giống như mượn chuyện này để kiềm chế cái gì đó.

Anh nhanh chóng thả ra, chỉ tựa trên vai cô.

Mà âm thanh kia cũng đã đủ nhuộm hồng gò má cô.

Văn Yến rốt cuộc cũng chịu thả lỏng tay cô ra, nhưng chỉ là bắt lấy, nâng lên để cô xem.

Cô không đề phòng cúi đầu nhìn.

Nhìn thấy vầng trăng khuyết trong lòng bàn tay anh đã sớm tan trong mồ hôi ướt. Mực đen dính vào bàn tay cô.

Cảnh tượng này mĩ lệ, thật sự là hơi quá đáng.

Hoà lẫn lộn vào nhau ở cùng một nơi, mực nhoè đi không sạch sẽ, vô cùng giống bọn họ dây dưa nhau không rõ ràng.

Chỉ mấy giây, cô dời tầm mắt, hàng mi dài run run, chỉ tựa vào đầu vai anh. Độ cao này thuận tiện, tiết kiệm sức lực, cô dựa thoải mái, cũng có mấy phần yêu kiều.

Nếu nói vừa cô còn không rõ anh vô duyên vô cớ vẽ vầng trăng làm gì, như vậy thì hiện tại cô đã hiểu triệt để.

Quả thực là xấu xa, làm cho người ta giận sôi gan.

Anh nâng cằm cô lên, nụ hôn tỉ mỉ dầy đặc tìm đến.

Anh cũng có thể giống nó.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Tan trong lòng bàn tay cô.

Ánh mắt người đàn ông cực kỳ sâu, đống chữ cuồn cuộn khuấy động trong lòng, khuấy đảo làm cho cả trái tim cô không được an bình.

“Mì của em…”

Cô đến ăn khuya, mắt thấy bữa ăn khuya của cô cũng đã nở hết rồi, chỉ một lát như vậy đã nguội rồi, nhưng cô lại bị anh giam ở chỗ này, không cách nào qua đó.

Nhưng anh không để tâm, giọng nói tản mạn: “Nóng quá, chờ một lát rồi ăn là vừa.”

Anh vuốt mái tóc dài sau lưng cô, như tơ lụa, rõ ràng hơi thở chưa bình phục, nhưng một đợt mới lại sắp bắt đầu.

Lương Âm Dạ không biết rốt cuộc tối nay anh muốn làm gì. Cô cảm giác anh đang không ngừng khiêu khích cô, dùng hết thủ đoạn cả người, mà cô đã bị anh tán tỉnh như đang ngồi trên bàn chông.

Cô sợ bản thân không khống chế được, sa vào giấc mơ say mê mà anh bày ra, liều mạng nhào vào đó.

Cô rất dè dặt khống chế bản thân, nhưng anh vẫn to gan… Dường như đang hiến thân.

“Tứ Tứ không thể luôn nhập vai.”

“Em không phải Trần Mãn, cũng sẽ không là người đó.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 49"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull