Site icon TruyenVnFull

Dây Dưa Với Đêm Xuân – Mang Li - Chương 61

Anh rất thuận lợi dẫn Lương Âm Dạ đi tới một chiếc xe khác.

Mà cô không phản kháng.

Lương Âm Dạ biết anh còn nhân tiện nhắc nhở cô chuyện cô đã đồng ý vào ngày đó.

Bởi vì nhìn dáng dấp cô hôm nay đã biết là không thực hiện được.

Cô chột dạ trước, cho nên cũng không phản kháng.

Sau khi cô ngồi vào hàng phía sau, anh thong thả liếc nhìn qua.

Văn Yến giái thích với cô: “Mấy đá quý đó là đá quý đạo diễn Kỷ tìm ở Thái Lan rất lâu, quả thật là hiếm thấy, có giá trị nhưng không được bày bán, ông ấy không phóng đại điểm này.”

Lương Âm Dạ gật đầu. Chuyện này không liên quan đến cô, cô không định lấy nó.

Nhưng anh nói xong cũng không thu lại ánh mắt.

Lương Âm Dạ: “…”

Anh khẽ cười, tiếp tục nói: “Anh rất thích.”

Lương Âm Dạ: “…”

Cô ngượng ngùng cười, giả vờ không hiểu ý.

Văn Yến vờ như vô tình nói: “Cô Lương cảm thấy đến mức độ nào, hoặc là đến mức độ nào, tình nhân mới thích hợp có một cặp nhẫn đây?”

Lương Âm Dạ cảm thấy đây chính là cái hố anh đào cho cô, chờ cô nhảy vào trong.

Nhưng trong xe không chỉ có bọn họ và tài xế, còn có một người khiêng máy quay phim, một anh trai quay phim nhắm máy ghi hình ngay bọn họ.

Lương Âm Dạ châm chước trả lời: “Tình cảm rất tốt, tình cảm mặn nồng? Hoặc là mối quan hệ thân cận, chuẩn bị cưới gả?”

Lúc cô nói lời nói này, cảm giác anh luôn nhìn cô, cuối cùng, trong mắt ẩn chứa ý cười. Lúc cô cho rằng anh tiếp tục làm khó dễ, không ngờ lanh đúng lúc thu tay, không tiếp tục, chỉ gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy là vậy.”

Đề tài kết thúc, Lương Âm Dạ thở phào.

Cô còn rất lo lắng anh sẽ trực tiếp nhích lại gần cô, nói một câu: “Tôi cũng muốn.”

Đây đúng là thứ cô không cho anh được, cũng không thể bỏ tiền mua từ chỗ đạo diễn Kỷ.

Lúc mấy khách mời đến sân ghi hình, xung quanh là một vòng người hâm mộ, chiến trận nhìn qua còn lớn hơn lần trước. Biên Húc nghiêm túc nghe, xoay đầu thấp giọng nói câu gì đó với Văn Yến, nhiếp ảnh gia không quay trúng, chỉ nhìn thấy Văn Yến khẽ cười, gật đầu với anh ấy.

Nụ cười kia nhìn qua rất giống như đang đón nhận trêu chọc gì đó.

Chỉ nhìn thôi thì cũng đã khiến cho người ta cảm thấy rất ngọt ngào.

Giọng nói của người trong nhóm người lớn hơn, cũng đang kêu Văn Yến và Lương Âm Dạ.

Lương Âm Dạ vẫy tay với bọn họ.

Mà bọn họ được đáp lại, càng kích động: “Nắng gắt quá! Bảo đạo diễn Văn bung dù đi!”

Lương Âm Dạ bật cười, cô chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.

Không kháng cự, không phản cảm, không chán ghét, cô luôn rất dịu dàng. Thái độ của cô đối với người hâm mộ của cặp đôi rất dễ dàng khiến bọn họ cho rằng thật ra thì cô cũng tán thành với CP bọn họ mà ủng hộ. Cho dù chỉ đồng tình một chút xíu, chỉ cần không phải là cô không thích, vậy có phải đã nói rõ là CP bọn họ ủng hộ thật ra thật sự có cơ hội không?

Bọn họ xuống xe, chỉ cần đi một đoạn ngắn là có thể đi vào bên trong, cho nên cũng không cần bung dù.

Văn Yến nâng mắt nhìn ánh nắng.

Vừa rồi Biên Húc nói với anh, gần đây người hâm mộ cặp đôi giữa anh với cô nóng như lửa.

Mà trước đó ở trong sân bay, còn có vừa nãy nữa, anh cũng cảm nhận được.

Mấy khách mời nhanh chóng đi vào bên trong phòng, Lương Âm Dạ vừa phải nhớ cô đã đáp ứng không tránh né, nhớ bất cứ lúc nào người nào đó sẽ đi qua để nhắc nhở, còn vừa phải chú ý giữ đúng chừng mực, dù sao thì đến lúc đó cũng sẽ phát sóng những cảnh ghi hình này, cô còn phải đắn đo phản ứng sau khi phát sóng.

Nhưng yêu cầu như vầy là quá cao, còn đến mức cô cũng không thể thời khắc chú ý.

Ở trong một vòng trò chơi, cô cầm miếng bánh quy trong tay, chuẩn bị đưa ra sau để đút cho người phía sau. Lương Âm Dạ không đề phòng, vừa quay đầu lại, bàn tay cũng đã vươn ra ngoài, đến khi đối diện với ánh mắt của anh, mới nghĩ đến phía sau cô là anh.

Cô rút lại, mà anh đã cắn bánh quy trong tay cô.

Đầu ngón tay cô hơi co lại.

Anh cụp mắt, như không có chuyện gì xảy ra mà đón nhận miếng bánh quy cô đưa tới.

Trò chơi còn đang tiếp tục.

Tiếng hét chói tai của quần chúng vây xem cũng đang tiếp tục.

… Không cần nghĩ cũng biết, tất cả đều là Dạ Yến.

Bọn họ vừa cãi nhau online và offline với đám người hâm mộ cá nhân, vừa chạy tới hiện trường tiếp ứng gặm đường, nhưng không hề cảm thấy bất lực vì phải phân thân, trên dưới toàn thân đều tràn đầy sức sống.

Thậm chí còn có thể cập nhật sản phẩm tức thì, bài viết video hình ảnh, mỗi ngày đều được đổi mới.

Cũng khó trách danh tiếng bọn họ ở trong vòng càng ngày càng lớn.

Lương Âm Dạ xoay người lại, cũng không để ý những chi tiết nhỏ nhặt này nữa.

Bối Y ở bên cạnh làm người đứng xem, lại là đồng bọn thường xuyên hành động chung, cảm nhận của cô ấy chắc là khá sâu sắc.

Luôn cảm giác giữa bọn họ giống như có chỗ nào đó không đúng lắm là sao?

Nhưng kêu cô ấy nói ra, cô ấy lại không thể nói cụ thể.

Hơn nửa ngày, trò chơi kết thúc, quyết định được bữa tối của mấy khách mời. Vừa rồi quá hao phí thể lực, bọn họ ở đây nghỉ ngơi, chờ một lát sẽ tách ra đi hưởng thụ bữa ăn tối mà mỗi người thắng được.

Đô Oánh nhận một cuộc gọi, tiếp theo, Lương Âm Dạ cũng đi nhận một cuộc gọi.

Tô Mộ Diên và Khương Miên nghỉ ngơi được kha khá, đi trước một bước. Ô Tề đang chờ Đô Oánh gọi điện thoại xong thì cũng chuẩn bị đi.

Biên Húc và Bối Y ngồi bên cạnh Văn Yến, vừa quạt gió vừa nói cười, ngược lại không vội đi.

Bối Y điều chỉnh cơ thể, hướng về phía Văn Yến, vừa vặn mở chai nước suối vừa nói chuyện với anh: “Anh Văn, gần đây phim mới của anh rất bận rộn nhỉ? Em biết là hấp dẫn lắm, một nhân vật thôi đã đủ hấp dẫn nhiều người cạnh tranh nhau mà đến, nghe nói mấy nhân vật quan trọng sắp bị cướp bể đầu.”

Đó là phim điện ảnh của Văn Yến, tên của anh chính là chiêu bài tốt nhất.

Anh chỉ tựa vào ghế, cười nhạt.

Bối Y mời nhiếp ảnh gia đi mất, lại quay về nhỏ giọng hỏi: “Quyết định diễn viên nam nữ chính chưa? Có tin tức nội bộ gì không? Tôi tò mò quá. Tôi bảo đảm, tuyệt đối giữ bí mật, tuyệt đối không nói với người khác…”

“Không sao, không ngại.” Dù sao thì, không bao lâu cũng phải công bố ra ngoài, anh không định giấu quá lâu: “Nữ chính được quyết định rồi.”

Dáng vẻ của anh thật sự rất dịu dàng, vả lại nhìn qua thì là dáng vẻ cảm xúc rất ổn định.

Rất khó khiến cho người ta không đắm chìm vào đó.

Nhưng Bối Y còn từng gặp một mặt anh càng dịu dàng hơn… Khi nhìn người nào đó, cũng chỉ khi nhìn người nào đó.

Bối Y suy tính nữ diễn viên chính sẽ là ai… Bởi vì bên ngoài còn chưa có tin tức liên quan, cô ấy cũng không nghe nói.

Văn Yến không hề để tâm việc cho cô ấy biết, nhắc nhở: “Cô quen biết.”

Bối Y bất ngờ, cô ấy còn quen biết?

Cô ấy rất nghiêm túc suy nghĩ một phen, thử thăm dò nói mấy cái tên, nhưng đều là sử dụng giọng điệu nghi vấn, không có một cái nào là chắc chắc.

Biên Húc uống nước trong tay xong, tiện đà vặn cái chai, chai nước suối tạo ra tiếng vang rắc rắc, anh ấy nghiêng đầu tham dự: “Chẳng lẽ là Âm Dạ?”

Bối Y cười xua tay: “Sao có thể.”

Cùng lúc với cô ấy là câu trả lời của Văn Yến… Anh gật đầu.

Động tác Bối Y cứng đờ, nụ cười cũng cứng đờ, hoàn toàn là trạng thái ngơ ngác, không dám tin.

Văn Yến cho câu trả lời chắc chắc: “Là cô ấy.”

Giọng điệu của anh nhẹ nhàng giống như đang thảo luận tối nay ăn gì.

Nhưng Bối Y không có cách nào nhẹ nhàng giống anh.

Vẻ hoảng hốt của cô ấy viết hết trên gương mặt.

Có phải hôm nay cô ấy thức dậy nhanh quá rồi không? Lại nghe thấy Văn Yến nói Lương Âm Dạ là nhân vật nữ chính trong phim mới của anh?

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Hai cái tên này hoàn toàn không thể nào để chung với nhau, kết luận này cũng là định nghĩa người trong giới đã ngầm thừa nhận.

Nhưng hôm nay một trong số nhân vật chính đã tự mình sửa đổi định nghĩa này.

Nếu người trước mắt không phải người trong cuộc, đổi một người khác nói với cô ấy lời nói này, bất luận như thế nào cô ấy cũng không thể tin.

Nhưng dù là Bối Y tin thì cũng rất khó khăn.

Cô ấy yếu ớt hỏi: “Anh nghiêm túc?”

Văn Yến không hề chần chừ, anh nhìn người gọi điện thoại xong rồi quay lại, trả lời: “Nghiêm túc.”

Nhân vật này rất thích hợp với cô, thậm chí là vì cô mà sống. Cho dù lúc ấy biết cô sẽ không đóng, cũng không gây trở ngại anh muốn khiến cho nhân vật này tồn tại.

Sau này bọn họ làm lành, anh đưa kịch bản qua đó, thử thực hiện một khả năng trước kia không dám nghĩ tới… để cô đóng vai này. Anh cảm thấy cô sẽ thích kịch bản này, cũng sẽ thích nhân vật này. Cô và “cô ấy” có thể hỗ trợ lẫn nhau, cho nhau thành tựu.

Sau này nữa, nhiều chuyện xảy ra hơn. Chậm chạp không nhận được câu trả lời của cô đối với kịch bản này, mà anh cũng đổi ý… không chờ câu trả lời của cô nữa, trực tiếp cưỡng ép quyết định. Bởi vì hiện tại, anh cảm thấy cô cần nhân vật này.

Mà anh cũng đang mong đợi.

Anh ở xa nhìn cô, nhìn cô đi từ xa đến gần.

Lương Âm Dạ nghe điện thoại xong, tức giận đến mức lý trí sắp bị đốt trụi, quay đầu về tìm người đó tính sổ: “Văn Yến! Anh có ý gì!”

Dường như anh đã chờ đợi rất lâu, không hề bất ngờ, bên môi tràn ra vết cười nhàn nhạt.

Chỉ có Biên Húc và Bối Y nhìn cô có khí thế hung hãn quay lại chất vấn, không chỉ kêu tên đầy đủ của anh, đều là trố mắt nghẹn họng. Ngay cả Ô Tề ngồi ở bên kia, động tác cũng dừng ở giữa không trung.

Bối Y nuốt nước miếng. Cô ấy nói mà… Hình như hai người này có chỗ nào lạ lắm.

Thì ra cá nhân các chị đều quen thuộc như vậy sao!

Lương Âm Dạ nhìn thấy anh cười, không kiềm được càng tức giận, lửa giận đang cháy: “Mời anh giải thích một chút, sao em không biết em nhận bộ phim này rồi? Em nhận lúc anh nằm mơ?”

Cuộc gọi vừa rồi là của Đào Đào, nói là bên phía đoàn phim “Gặp Xuân” truyền tin tức ra ngoài là đã quyết định nữ chính, nhưng cụ thể là ai thì còn chưa tiết lộ.

Ban đầu cô chểnh mảng, cho đến khi Đào Đào nói, quyết định nữ chính chính là cô.

Cô sững sờ: “Nhưng chị không nhận…”

Đào Đào: “Chị Vi đã nhận giúp chị… Hình như là đã thương lượng với đạo diễn Văn, hiện tại đang trong quá trình.”

Lương Âm Dạ khó tin, mà kẻ đầu sỏ hiện tại đang ở cạnh cô, cô lập tức xoay người chất vấn.

Lúc lời ra khỏi miệng, chưa nghĩ quá nhiều, cho đến khi nhìn thấy Bối Y ngẩn ngơ, cô mới kịp phản ứng trường hợp bây giờ, cùng với vừa rồi bản thân đã nói những gì. Lời nói còn lại cứ như vậy mà bị đạp phanh, cô còn có chút hối hận muốn rút lại lời vừa nói.

Lương Âm Dạ nhíu mày.

Bối Y và Biên Húc nói đứng lên: “À, chúng em đói quá, chúng em đi tìm nhà hàng của chúng em trước.”

Exit mobile version