Ban đầu ê kíp chương trình cho rằng trên mạng chỉ là bày tỏ ý kiến và cách nhìn như bình thường, mặc dù thảo luận có chút kịch liệt, nhưng có người thảo luận cũng là chuyện tốt, có thể tăng nhiệt độ cho gameshow.
Nhưng không ngờ, sóng gió trên mạng càng dấy lên càng lớn, dần dần đến mức mất khống chế, nhiệt độ có thì có rồi, nhưng không khỏi quá cao rồi… Mắt thấy khu bình luận của các nơi đều bị tàn sát, sóng gió còn đang lan tràn, sự việc càng lúc càng nghiêm trọng, ê kíp chương trình không thể không khẩn cấp suy tính đối sách.
Trước kia cũng không ai ngờ Văn Yến và Lương Âm Dạ tách ra rồi lập nhóm sẽ dấy lên phong ba và kháng nghị lớn như vậy.
Đạo diễn Kỷ trực tiếp gọi cho Lương Âm Dạ.
Ê kíp chương trình tạm thời tuyên bố tất cả khách mời của “Tối Nay Hẹn Hò Không” sẽ phát sóng trực tiếp.
Trọng điểm của lần phát sóng trực tiếp này chỉ vì để cho Văn Yến và Lương Âm Dạ cùng chung khung hình. Ê kíp chương trình chỉ muốn làm dịu cảm xúc kích động quá đáng của các phía, hi vọng bọn họ ra sân, có thể trấn an người hâm mộ.
Lương Âm Dạ vừa tan cuộc, đã quay về khách sạn mở phát sóng trực tiếp. Cô mới quay về từ hiện trường hoạt động, cũng không cần chuẩn bị cái khác, trang điểm và cách ăn mặc đều có thể trực tiếp tham gia phát sóng.
Đào Đào đang ở bên cạnh đặt hàng bữa ăn khuya, Lương Âm Dạ nghiên cứu xong thì thuận lợi kết nối với khách mời khác của ê kíp chương trình để phát sóng trực tiếp.
Trong phòng phát sóng trực tiếp đã sớm có mấy chục ngàn người xem nghe được tin tức mà tràn vào, hơn nữa số người còn đang đi lên cao. Phát sóng trực tiếp bị đưa lên hot search, Super Topic tương quan cũng đều đang thông báo lẫn nhau.
Lúc Lương Âm Dạ đang nghiên cứu, ống kính đánh ở bên cạnh cô, đợi kết nối xong, cô mới đưa ống kính ra xa.
[Cứu mạng, mở màn hình là mặt đẹp của vợ ập tới.]
[Má ơi, tôi suýt nữa hôn màn hình, ai hiểu thấu?]
[Hôn cái gì mà hôn! Chỉ có Văn Yến được hôn thôi! Mau nói với tôi là lúc chúng tôi không biết thì các anh rất thích hôn nhau đi!]
[Bình tĩnh một chút, tôi vừa vào, không muốn nó bị khóa đâu.]
Khách mời khác chào hỏi Lương Âm Dạ vừa tham gia, Bối Y hỏi cô đang làm gì, ban đầu mạng có hơi không ổn định, cô nghe cẩn thận, qua mấy giây mới trả lời, mới vừa quay về từ buổi họp tuyên truyền.
Bối Y vỗ tay: “Phim mới! Em biết! Cô Lương là chiến sĩ thi đua, năm nay em cũng xem hai bộ phim điện ảnh của chị rồi!”
Đã là cuối năm, từ đầu năm đến cuối năm, Lương Âm Dạ cũng không bỏ sót một chút nào.
Cô nhàn nhạt cười, nói lúc công chiếu, hoan nghênh mọi người đi xem.
Cô trang điểm tinh xảo, hơi tỏa sáng ở dưới ánh đèn, vừa nhíu mày vừa cười đều rất hút mắt. Mặc váy hai dây, bả vai trắng nõn.
Văn Yến chắc hẳn ở nhà, mặc quần áo mặc nhà, nói chung cũng là đột nhiên bị kéo tới đây. Anh rảnh rỗi chống tay lên mặt, không nói nhiều, phần lớn đều nghe bọn họ trò chuyện, nhưng nét mặt rất kiên nhẫn, có thể khiến cho người ta cảm giác được anh nghiêm túc nghe, không phải đang qua quít.
Mượn sự che giấu của mọi người, Lương Âm Dạ cũng lặng lẽ nhìn anh hai lần. Buổi tối đó, anh dày vò quá trớn, lúc cô ra cửa, chân cũng bủn rủn, phải cố gắng rất nhiều, thuộc về mức độ mấy ngày tiếp theo cũng không muốn gặp anh nữa. Sáng hôm đó, cô buồn ngủ đến mức vừa lên máy bay đã bắt đầu ngủ bù, đến khi máy bay hạ xuống, cô vẫn cảm thấy mệt mỏi. Dáng vẻ kia của cô khiến Đào Đào hoảng hốt, không biết tối hôm qua cô đi trộm gà hay sao, Lương Âm Dạ có khổ mà khó nói ra.
Chẳng qua là mấy ngày tiếp theo, cô bận công việc, bận rộn đến mức chân không chạm đất, ngay cả thời gian liên lạc cũng không có, cũng quả thật là đã vài ngày không gặp được anh.
Lúc dời tầm mắt, hình như Lương Âm Dạ bắt gặp ánh mắt anh.
Mặc dù trong phát sóng trực tiếp có tám khách mời, tám khung hình phát sóng trực tiếp, có thể là anh đang nhìn những người khác… nhưng không hiểu sao cô cảm giác một khắc kia, bọn họ đối mặt nhau. Nhịp tim của cô nổi lên, đập thình thịch, cơ thể vô thức lui ra sau một chút.
Tầm mắt anh từ đầu đến cuối không xê dịch. Trái tim cô nhanh chóng đập nhanh thêm mấy cái, bỗng nhiên nhận thức được mình ăn mặc hơi ít vải, lại trang điểm đậm… Cũng không biết thời khắc này có liên quan đến ánh mắt này của anh hay không?
Cô khẩn trương, khẽ cắn môi.
Ánh mắt Văn Yến càng sâu đậm hơn.
Xem ra cũng nhận ra rồi.
Mọi người tốp năm tốp ba trò chuyện, mấy khách mời sẽ trả lời câu hỏi trong khu bình luận, tương tác với người hâm mộ.
Mà trong bình luận rất nhanh xuất hiện chuyện đêm nay.
Từ phía đạo diễn Kỷ, Lương Âm Dạ đại khái biết được một vài chuyện, cũng biết mục đích lần này của đạo diễn Kỷ, cô là người đầu tiên mở đầu: “Lần này, chương trình ghi hình rất thuận lợi, chúng tôi ở cạnh nhau đều rất vui vẻ, sau khi trải qua mấy lộ trình, lúc đang làm việc thì cũng được thả lỏng, hi vọng mọi người đừng cãi nhau, hòa bình thân thiện xem gameshow là được.”
Đô Oánh nói theo: “Tình huống tạo nhóm đều rất bình thường, lúc ghi hình chương trình, chúng tôi cũng muốn trải nghiệm cảm giác hợp tác với khách mời khác nhau để thử nghiệm nhiều hơn.”
Bối Y: “Đúng vậy, chúng tôi chơi rất vui, thật ra thì chính là một lần trải nghiệm trò chơi.”
Dưới sự trấn an của khách mời này đến khách mời khác, cơn hấp tấp của người xem khơi dậy bởi chương trình tối nay đang được bình ổn từng chút một.
Dưới sự chủ trì của nhân viên công tác ê kíp chương trình, phát sóng trực tiếp tiến hành thuận lợi, nhìn thấy số người xem càng lúc càng nhiều.
Văn Yến và Lương Âm Dạ cũng có tương tác, mà đến lúc bọn họ tương tác, bình luận nhiều vô cùng, một giây là mấy bình luận, nhìn cũng nhìn không rõ.
Bối Y âm thầm nói xem thế là đủ rồi.
Liên tục phát sóng trực tiếp một tiếng rưỡi, tới gần lúc kết thúc, tám khách mời cùng nhau tạm biệt bọn họ, người chủ trì cười nói: “Mọi người hãy cùng đón chờ mấy tập kế tiếp nhé!”
Khó khăn lắm sóng gió tối nay mới lắng xuống.
Cho dù bàn tán trên mạng còn chưa dứt, nhưng tốt xấu gì cũng không phải là dáng điệu gần như muốn lật tung bầu trời như vừa rồi.
Đạo diễn Kỷ mạnh mẽ thở phào một hơi.
Mặc dù trước kia từng chuẩn bị tâm lý, biết người xem có thể sẽ có ý kiến, nhưng không nghĩ đến bọn họ phản nghịch sẽ có uy lực mạnh mẽ như vậy, đánh cho bọn họ không kịp ứng phó.
Nếu mặc cho sự việc cứ tiếp tục ầm ĩ, sợ rằng ê kíp chương trình sẽ bị bọn họ tàn sát.
Phát sóng trực tiếp kết thúc, ông ấy ở trong nhóm chat nói về chuyện đêm nay, nhân tiện gửi một xấp bao lì xì ăn mừng vì thành công giải quyết chuyện này.
Đồ ăn Đào Đào gọi mang đến rồi, bọn họ đem vào phòng khách sạn của Lương Âm Dạ, cùng ăn ở trong phòng khách. Vừa mở túi ra, mùi thơm ùn ùn kéo đến.
Lương Âm Dạ vốn đang lướt tin nhắn trong nhóm chat, cho đến khi tin nhắn của anh đột nhiên nhảy ra.
Cô thay đổi khung trò chuyện.
Y: [Bận xong chưa?]
Đào Đào đúng lúc bưng phần ăn của cô đến, cô chụp tấm ảnh cho anh xem.
Lương Âm Dạ tiện đà lướt tin nhắn, phát hiện mấy ngày qua bọn họ không ít khi chụp hình gửi cho đối phương, chụp chuyện mình đang làm rồi gửi cho đối phương.
Rất nhiều ngày không có thời gian trò chuyện, nhưng chụp hình như vậy, để cho đối phương nhìn thấy sinh hoạt của mình, hình như bọn họ cũng hòa vào cuộc sống của đối phương.
Cô đột nhiên nhận thức được ham muốn cô muốn chia sẻ với anh đang gia tăng.
Trong đầu nhớ đến lời nói đó: Ham muốn chia sẻ là lãng mạn cấp cao nhất.
Lúc ham muốn chia sẻ gia tăng, đồng thời, có lẽ cũng đang tỏ rõ cái gì đó.
Anh hỏi: [Cùng đám trợ lý của em?]
Cô nói đúng rồi.
Sau đó giao diện nhảy ra một thông báo chuyển tiền.
Lương Âm Dạ: [?]
Anh cười: [Mời bọn họ ăn khuya.]
Lương Âm Dạ nhẹ nhàng mím môi.
Lấy thân phận gì… để mời đám trợ lý của cô ăn khuya…
Cô nhìn chằm chằm chuỗi số kia mấy giây, do dự hỏi: [Có thể không nhận không?]
Có câu hỏi này là cô tiến bộ rồi, cô sợ trực tiếp trả về thì sẽ chọc cho người ta tức giận.
Chẳng qua là, cô cũng đã rất nhiều năm chưa từng dùng tiền người khác rồi, có hơi không quen cho lắm.
Anh trả lời: [Không thể, mời bọn họ mà, ngoan nào.]
Lương Âm Dạ vốn muốn tự thanh toán cho bọn họ, nhưng anh chuyển tiền đến, cô cũng chỉ hơi, chỉ hơi nói bữa này là anh mời.
Vu Vu wow một tiếng: “Anh rể mời? Tốt vậy!”
Một tiếng “anh rể” trực tiếp khiến Lương Âm Dạ ngại trả lời.
Cô định dùng điện thoại di động che mặt.
Nhưng Đào Đào và Vu Vu đã rối rít sáp lại đây: “Chị, bây giờ bọn chị là tình huống gì? Nói với tụi em đi, để cho tụi em chuẩn bị tâm lý?”
Từ dạ tiệc lần trước, Lương Âm Dạ với Văn Yến cùng nhau rời đi, hóng hớt và tò mò của bọn họ cũng đã tràn đầy, biết được đại khái, nhưng không được người trong cuộc nói rõ ràng, nên trong lòng không khỏi có chút ngứa ngáy.
Lần này bọn họ bắt được cơ hội, đã không định bỏ qua cho cô, hỏi sâu vào: “Định khi nào công khai vậy chị?”
Hai tay Lương Âm Dạ bắt chéo trước ngực, định bảo vệ bản thân: “Còn sớm, còn sớm.”
“Ây da, đừng qua loa như vậy mà, chị nói cụ thể một chút đi.”
“Đúng rồi á, tụi em xem xem khi nào thì tụi em nên sửa miệng?”
Lương Âm Dạ bị bọn họ kéo đi, chỉ có thể đưa ra câu trả lời: “Chờ xong đợt này, chị đi thương lượng với bác sĩ Cố một chút… Vẫn muốn chờ khỏi bệnh rồi bàn lại những chuyện này.”
Cô không muốn bị bệnh rồi mà còn ở bên cạnh anh. Trắng trợn công khai, khiến cho toàn thế giới đều biết chuyện giữa bọn họ, vậy sau này, nếu như có bất ngờ gì, cho dù cô muốn rút người ra, cũng không rút ra được.
Để phòng ngừa tình huống chẳng may…
Bản thân cô muốn đợi bệnh tình tốt hơn một chút nữa.
Chỉ là anh ép sát từng bước, tốc độ quá nhanh, cô lo lắng bản thân sắp bị khiêng đi mất.
Cảm xúc phấn khởi của Đào Đào và Vu Vu bị đè nén, bọn họ đồng loạt nhào tới ôm lấy cô, Đào Đào dỗ dành cô: “Dĩ nhiên sẽ tốt thôi, chị còn chuẩn bị cả đời làm bà chủ cho tụi em nữa kìa. Chị làm đại minh tinh cả đời, tụi em làm trợ lý nhỏ cho chị cả đời, có được không?”
Bọn họ nhỏ hơn cô một chút, nhưng độ ngọt phải nói là bùng nổ.
Vu Vu đẩy đẩy Đào Đào: “Chị ấy sắp bị cậu dỗ dành rồi, anh rể dỗ dành cái gì nữa?”
Đào Đào xoay đầu nhìn cô: “Đúng ha.”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Lương Âm Dạ: “…”
/
Mặc dù phát sóng trực tiếp đã kết thúc, nhưng thảo luận tương quan trên mạng chưa kết thúc.
Làn sóng đồn đãi trước kia đã lui đi, nhưng không ngại đề tài mới xuất hiện.
Lần phát sóng trực tiếp vừa rồi có số người xem đông đảo, xem xong thì thôi đi, nhưng còn chưa kết thúc, có người tiến hành soi phát sóng trực tiếp.
“ [Ảnh] kết hợp góc độ tầm mắt trên ảnh, tôi hợp lý nghi ngờ lúc này đạo diễn Văn đang nhìn lén vợ”
“Tầm mắt anh ấy vẫn là góc độ này, góc độ này ở bên kia của anh ấy chắc là hướng của cô ấy… Tóm lại, anh ấy luôn nhìn cô ấy. Cho dù hiện trường có rất nhiều người, cho dù những người khác đang nói chuyện, tầm mắt anh nhìn cô ấy cũng không di chuyển”
“Mượn phát sóng trực tiếp trắng trợn nhìn vợ? Khách mời khác chẳng qua đều là lớp ngụy trang của anh ấy thôi”
“Các Sherlock Holmes ơi, chúc mừng các cô đã phá án”
“Gần đây cô ấy luôn chạy tuyên truyền cho phim mới, bọn họ chắc đã có một dạo không gặp nhau rồi, không trách được anh ấy nhớ cô ấy như vậy”
“ [Ảnh] các cô thật sự không cảm thấy trong tấm ảnh này, hai người bọn họ đang nhìn đối phương sao? Góc độ của cô ấy thật sự giống với bên kia của anh ấy, vả lại cô ấy nhìn tận mấy giây, ánh mắt thật sự rất đặc biệt!”
Trên mạng tua lại rồi soi cảnh phát sóng trực tiếp tối nay vô số lần, tìm được rất nhiều chứng cứ bọn họ không trong sạch từ trong đó.
Mặc dù không biết những phân tích này là thật hay giả, nhưng hình như cũng thật sự có một chút cảm giác ngọt ngào có thể gặm.
Cũng bởi vì một chút ngọt ngào này, mới đủ hữu hiệu bình phục cảm xúc nóng nảy của người hâm mộ cặp đôi.
/
Ở bên ngoài bôn ba tuyên truyền phim mới một trận, làm xong rồi Lương Âm Dạ mới quay lại thành phố Thân.
Cô chuẩn bị đi tới chỗ Văn Yến trước, thương lượng với nhau về công việc liên quan đến” Gặp Xuân”, lại ký hợp đồng, rồi quyết định chuyện này.
Chờ quay đầu chuẩn bị được kha khá, cô sẽ chuẩn bị vào đoàn phim.
Trước mắt, trừ mấy buổi quay quảng cáo, công việc trong tay cô cũng chỉ còn lại kịch bản này.
Không tính là nơi xa lạ gì, cũng không phải đi gặp người lạ gì, Lương Âm Dạ đi một mình, chỉ là sau khi đi vào cánh cửa thì đi đến quầy tiếp tân để hỏi vị trí phòng làm việc của anh.
Lễ tân vừa nhìn rõ là cô, lập tức tỉnh táo, vội vàng tự mình dẫn cô đến đó.
Cô cười cười, nói cảm ơn.
Lương Âm Dạ vốn cho rằng không có người nào, không ngờ còn chưa đi đến phòng làm việc của anh, đã nghe thấy âm thanh mơ hồ tranh chấp ở bên trong.
Cô nhẹ nhàng nhíu mày, ra hiệu cho lễ tân có thể đi làm việc trước, tự cô đi vào là được.