Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li - Chương 72
Tới gần thời gian phát sóng, Lương Âm Dạ nhìn thời gian, cũng mở tivi.
Bây giờ cô ở nhà thì rất ít khi lên mạng, giống như ngăn cách tuyệt đối với thế giới, không biết tình huống náo nhiệt trên mạng. Chỉ là mỗi tập của chương trình giải trí phát sóng, cô cũng sẽ xem thử.
Giống như tác phẩm của mình vậy, mỗi lần công chiếu, cô cũng sẽ muốn làm một khán giả mà đi xem thành quả.
Vết thương trên chân cô lành được kha khá rồi, hiện tại đã có thể xuống đất đi lại. Trong khoảng thời gian này, “Gặp Xuân” sẽ công khai, không lâu sau sẽ lập tức vào đoàn phim, gần đây anh cũng luôn bận những chuyện này.
Lương Âm Dạ xem qua kịch bản mấy lần, hiện tại rất mong đợi nó bắt đầu quay.
Đây là câu chuyện hoàn toàn khác với ba bộ phim mà cô vừa diễn.
Không chỉ là cô, trong nghề cũng đều đang trông ngóng tin tức liên quan.
Mặc dù cô không lên mạng, nhưng còn có Chu Nghê.
Chu Nghê gửi cho cô không ít tin nhắn…
[Hiện tại, thuyết âm mưu và suy đoán trên mạng về mối quan hệ giữa các cậu tùm lum hết.]
[Quá nhiều người ủng hộ các cậu, một chút manh mối giữa các cậu ở trong chương trình cũng đều bị lấy ra rồi phóng đại]
[A a a tớ sắp không chịu nổi nữa rồi, tớ như tên trộm ôm kho báu trong lòng vậy.]
[Ai có thể nghĩ tới hiện tại các cậu đã ở bên nhau đâu?]
[Dạ Dạ, các cậu có nghĩ tới khi nào công khai không?]
Công khai?
Lương Âm Dạ cụp mắt. Chưa bao giờ nghĩ cả. Nhất là lần này lại bị bệnh, thì càng không muốn nữa.
Cô từ chối: [Sau này rồi nói, bây giờ vô cùng tốt.]
Đúng lúc anh gọi điện thoại xong đi vào, ngồi ở bên cạnh cô, Lương Âm Dạ tiện thể tắt điện thoại di động.
Văn Yến nhìn giao diện màu đen: “Đang đọc gì?”
Dường như anh đã rất quen thuộc thân mật với cô, tiện đà ôm cô qua.
“Ồ, không có, trò chuyện với Chu Nghê.”
“Trò chuyện gì?”
Lương Âm Dạ nhắc nhở anh: “Đề tài giữa bạn thân, đàn ông không nên biết.”
Ban đầu Văn Yến cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút, nghe thấy như vậy, khẽ nhướng mày: “Vậy à?”
Anh vốn không suy nghĩ nhiều, nhưng hiện tại không kìm chế nổi mà nghĩ nhiều.
“Có nói chuyện về anh không?”
Lương Âm Dạ cảm thấy dựa vào sự nhạy bén và thông minh của anh, không được vài câu là có thể tìm được chân tướng từ trong miệng mình, cho nên cô bịt miệng lại: “Xem tivi, xem tivi.”
Anh rất dễ dàng lấy tay cô ra: “Cô Lương, bịt miệng cái gì, phải dùng cái gì để bịt miệng.”
Cô ngẩn ra trong một chốc.
Muốn bịt miệng thì phải dùng miệng để bịt…
Lương Âm Dạ lui ra khỏi lòng anh rồi ngồi vào một bên khác của ghế sô pha.
Bởi vì có anh, dì Vương đã về nhà, Hà Chiêu Vân cũng vừa đi, cho nên hiện tại trong nhà chỉ có hai người bọn họ.
Cô quét mắt qua, chỉ cần cẩn thận quan sát là có thể phát hiện rất nhiều xó xỉnh trong nhà đều đã lặng lẽ có thêm đồ vật của anh, hơi thở của anh im lặng xâm lược cái nhà này.
Trước đó không chuẩn bị, tự nhiên giống như mưa thuận gió hòa, anh hòa vào chỗ này. Trong lúc vô tình, cô đã quen sự tồn tại của anh ở đây.
Cho đến hiện tại nhìn lại mới đột nhiên giật mình.
Bọn họ cũng ở chung rồi.
Hơn nữa còn ở chung được một khoảng thời gian.
Quả thật là hơi thân mật quá rồi.
Nhưng công chúng còn chưa biết gì cả.
Văn Yến không trêu chọc cô nữa, chỉ đưa tay qua bắt cô quay về. Anh bắt được tay cô rồi đùa nghịch, thong thả như đang nghịch một món đồ cổ quý hiếm. Không có một chỗ nào trên người cô là anh không thích.
Trong đầu cô đang nhảy nhót lời nói đó của anh: Coi như là vì anh.
Anh thích cô như vậy, một chút tổn thương cô dành cho bản thân cũng giống như đang tổn thương anh.
Lương Âm Dạ cụp mắt.
Một tập rồi một tập của chương trình được chiếu, đảo mắt cũng đã qua rất lâu.
Lần lập nhóm này cũng sẽ là một lần lập nhóm cuối cùng của mấy khách mời.
Từng khách mời đi từ trên lầu xuống, viết thư xong thì giao cho ê kíp chương trình.
Đến bây giờ Lương Âm Dạ còn nhớ lúc đó người này uy hiếp bản thân thế nào. Mà trên màn hình, cô quả nhiên là vẻ mặt không tình nguyện, mắt thường có thể nhìn thấy được xoắn xuýt do dự.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net