Mười hai năm là khái niệm gì?
Ngụ ý là còn lâu hơn trước khi bọn họ vào giới giải trí…
Bọn họ thế mà đã quen biết nhau!
Thậm chí khi đó cô mới mười lăm mười sáu tuổi!
Tất cả mọi người ít nhất đều bắt đầu ủng hộ từ bảy năm trước, ai có thể nghĩ tới mười hai năm trước bọn họ cũng đã có liên quan đến nhau đâu!
Dường như câu chuyện của cặp đôi này còn phong phú và kinh người hơn những gì mà bọn họ biết.
Phía dưới lời phản hồi kia của cô nhanh chóng có vô số bình luận, kích động bảo cô nói cặn kẽ.
… Mười hai năm, mười hai năm thế nào? Đằng sau các chị còn có câu chuyện gì là chúng em không biết à!
Thì ra còn là thanh mai trúc mã!
Hôm nay, cô làm tất cả mọi người khiếp sợ. Từ lúc trước, bị người hâm mộ CP ở trong sân bay đuổi theo đòi danh phận cho Văn Yến, khu bình luận của các phần mềm giao tiếp lớn đều bị công hãm, mà cũng từ chối không trả lời, biến thành không hề che giấu và tránh né một chút nào như bây giờ. Sau khi công khai, cô trò chuyện với mọi người về chuyện tình cảm, thậm chí chủ động tung nhiều chi tiết hơn về tin hot này.
Trước kia là người hâm mộ CP đâm đầu ủng hộ, bây giờ là chính chủ đáp lại, không cẩn thận là trở thành hai bên.
Dạ Yến thật sự muốn khóc chết.
Chính chủ tự mình đút kẹo tới miệng bọn họ là loại trải nghiệm gì!
Quen biết nhau mười hai năm, thích anh ít nhất mười năm.
Hu hu hu hu hu, còn mãnh liệt hơn mức độ bọn họ đẩy thuyền!
Lương Âm Dạ cong môi cười cười.
Nhiều năm trước, cô cũng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này, lúc ấy, đáy lòng cô chỉ là một chồi non nhỏ yếu run rẩy, sau đó sinh trưởng khắp nơi, cho đến hôm nay, nó biến thành dáng vẻ như vậy.
Thuở thiếu thời động tâm, toàn bộ được viên mãn.
Cư dân mạng đều đang chờ đợi lời giải thích “mười hai năm”, nhưng bọn họ hóng rồi lại hóng, chờ hồi lâu, tâm can ngứa ngáy, lại không chờ được phản hồi của cô.
Nào biết.
Một người đang ở nước lạ, vốn cầm điện thoại di động lướt xem bình luận của người hâm mộ, đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô không đề phòng đi mở cửa.
Lại bị người tới đẩy vào phòng lại, bước chân rối loạn mà liên tiếp lui ra sau, ánh mắt cũng kinh hoàng dao động, đối mặt với một đôi mắt hẹp dài hơi tối màu, mà một giây kế tiếp sau khi nhìn nhau, môi cô bị anh niêm phong.
… Cô hoàn toàn không đoán được người này cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt cô.
Thân hình cao lớn của anh hoàn toàn bao phủ cô.
Bàn tay đỡ lấy gáy cô, nụ hôn càng lúc càng nặng, giống như gió lớn thổi qua, cướp hết tất cả dưỡng khí của cô.
Phía sau là cửa sổ, rèm cửa sổ mở ra, neon giữa sắc đêm chiếu rọi nhau, trong bầu không khí mập mờ, nơi đây có thêm mấy phần hỗn loạn.
Ngắn ngủi ly biệt, dường như khiến cơn nghiện của anh đối với cô càng sâu nặng hơn. Anh cắn rồi hôn, mãnh liệt mút lấy cô.
Cô đẩy anh ra, hơi thở hổn hển.
Mà anh bị đẩy ra xong thì tựa vào tường, cúi đầu nhắm mắt để bình ổn, vài sợi tóc rơi ở trước trán, vô cùng giống con thú nhỏ bị vứt bỏ.
Cô nghiêng đầu nhìn anh, lại không nhịn được cong môi đến gần anh, nâng gương mặt anh lên hôn lên môi anh.
Anh vừa chạy đến, hơi thở trên người lạnh lẽo. Nhưng sử dụng tốc độ cực nhanh, toàn bộ hơi thở bị cái nóng hòa tan.
Đôi mắt Văn Yến tối tăm, ôm chặt eo cô, nhắm mắt chậm rãi hít thở.
Trong đêm khuya này, sự xuất hiện đột ngột của anh là một niềm vui bất ngờ.
Ngón tay anh mơn trớn khóe môi cô, nhẹ nhàng đè lên nó, cong môi: “Cô Lương trả lời bình luận rất vui vẻ?”
Cô nhẹ nhàng chớp mắt: “Anh thấy rồi?”
Anh cười nhạt, gật đầu, nhéo gương mặt của cô, có thể thấy là đang vui mừng.
Anh giấu đi rất nhiều lời nói, muốn ngay trước mặt cô nói ra.
Bắt đầu chấn động từ lúc nhận được lá thư kia cho đến sự rung động từ bài đăng Weibo.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Rồi đến giờ đây, trải qua rất lâu mà khó dằn lòng.
Cách lúc cô rời đi, chỉ mới là một tuần mà thôi, nhưng anh đã khó mà chịu đựng thêm nữa. Tầng tầng lớp lớp nhớ nhung châm chích ở đáy lòng, anh không kìm nén được nữa.
Cho nên, vì để dành ra khoảng thời gian trống này, anh liên tục ba ngày ở công ty để bận rộn tăng ca, ngay cả trước khi đến đây thì cũng còn đang xử lý công việc, lúc đến bên này cũng đã là đêm khuya, anh cũng phải đến gặp cô.
Lúc chưa có được, cũng đã khó đè nén nỗi nhớ.
Sau khi có được, nỗi nhớ lại mọc um tùm, một ngày cũng không nỡ tách nhau ra.
Kỳ hạn mà cô cho dài dằng dặc như không có bờ bến.
Mà vừa rồi ở trên đường đi, sự thật là anh cũng còn đang lướt xem khu bình luận trong bài Weibo mới của cô.
Từ đầu đến cuối, khóe miệng đều là nhếch lên.
Anh không kịp đợi mà muốn khen thưởng cô gái của anh.
Văn Yến cúi đầu ngậm môi cô, nhẹ nhàng mút vào.