Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li - Chương 87
Không phải không bị chụp trúng, mà là đều bị anh mua cả rồi.
Như vậy… video kia thì sao?
Bọn họ bị chụp lén lúc ở trong chương trình giải trí, thợ săn ảnh không nói gì mà giấu nhẹm, không thả ra một chút tiếng vang nào, đến đêm phát tập cuối mới thả ra, trực tiếp bắt đủ nhiệt độ, tạo ra một tin vô cùng hot.
Cô và đoàn đội đều bị đánh cho trở tay không kịp.
Đối với cô mà nói, sự việc xảy ra đột nhiên như vậy là do trước kia quá thái bình, thái bình đến mức tính cảnh giác của cô đối với nguy hiểm đang giảm xuống.
Mặc dù tào lao, nhưng chỉ là cô không tự chủ mà nghĩ đến chỗ này.
Là bởi vì tin tức quá lớn, so với việc cùng bọn họ chu toàn, thợ săn ảnh càng muốn lấy được lợi ích, nên mới thả ra, cho nên không vạch trần, hay là bởi vì nguyên nhân gì khác?
Nghi ngờ nhàn nhạt lóe lên trong mắt Lương Âm Dạ.
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa có tiết tấu.
Lương Âm Dạ không để ý nữa, chỉ vùi vào trong chăn mềm mại. Giống như có một đống tuyết rơi vào cái chăn đậm màu, tô điểm cho màu da càng lúc càng trắng nõn.
Sau một lát, người kia trực tiếp đẩy cửa đi vào trong.
Nghe tiếng cửa mở, cô ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn anh, mái tóc dài rối tung.
Giống như con mèo đã tức giận đủ rồi.
Văn Yến đi tới cạnh giường, ôm cả chăn và cô vào trong lòng.
“Đừng giận nữa.”
Cô nằm ở trong anh muốn đẩy ngã anh, nhưng không thể đẩy ngã anh được.
Anh cười rất thấp: “Cũng không nhiều lần như em nghĩ.”
“Rốt cuộc là mấy lần?”
Đôi mắt đen nhánh của anh nhìn chằm chằm cô hai giây, thành thật nói: “Năm lần.”
“Bao nhiêu tiền?”
“Chưa tính tới.”
Anh vừa muốn bắt đầu tính toán, lại bị cô đẩy ra… cô lại phát cáu.
“Anh phá của quá!” Cô lên án.
Làm vậy không khác nào chạy đi đóng tiền cho thợ săn ảnh.
Cô cực khổ kiếm tiền! Khổ cực như vậy đấy!
Tay chân Lương Âm Dạ bị chăn trói chặt, cô lăn sang một bên.
Giữa mày Văn Yến giật giật, kéo cô về lại, khiến cô lăn vào lòng mình, dán vào vành tai cô nhẹ nhàng cọ cọ: “Tiền nên tốn, vẫn phải tốn. Cách em xa một chút, sao anh theo đuổi em được.”
Lời nói này có lý. Nhưng cô vẫn khó chịu: “Sao anh không nói với em.”
Văn Yến nhìn lướt trên dưới người cô: “Nói với em, phản ứng của em vẫn giống bây giờ, thẳng thắn bảo anh cách em xa một chút.”
Tuyệt đối ngăn chặn bị chụp trúng từ đầu, tuyệt đối không bị lừa.
Đường cằm của anh góc cạnh, lúc nói lời nói này, giọng nói hờ hững mà chắc chắn, hiển nhiên hoàn toàn nắm được tính tình của cô mới có thể nói chắc chắn như vậy.
… Ngược lại thì chuyện này là thật.
Cho dù chỉ là lần đầu tiên bị lan truyền tin đồn, cho dù kết quả sẽ bị Đường Vi xử lý rất tốt, cô cũng sẽ bị kinh sợ, càng cẩn thận quy củ chú ý khoảng cách hơn, xây một bức tường kiên cố, anh muốn tới gần… Vậy thì càng khó khăn hơn nữa.
Cho nên anh nghiêm cẩn tỉ mỉ mua mỗi một tin hot, cho dù chợt có một lần thợ săn ảnh chắc chắn anh nhất định sẽ mua, mà cố ý kê cao giá cả, anh cũng không thèm chớp mắt mà mua đứt tin tức.
Nhưng Lương Âm Dạ nghi ngờ: “Vậy lần trước bọn họ không đến tìm anh?”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
… Nhất định không đến tìm cô, cô bên này chưa nghe được một chút phong thanh nào. Ngược lại không biết là tại sao không đi tìm anh.
Cô không để ý.
Mi mắt người đàn ông hơi cụp, đầu ngón tay có hơi cứng đờ.
Lương Âm Dạ vẫn suy đoán: “Chắc hẳn nhìn trúng miếng bánh lớn hơn. Chẳng qua là lúc ấy em còn rất vui mừng, bọn họ chỉ quay được một đoạn…” Đoạn video đó cũng được tính là không quan trọng, toàn bộ cao trào bị bỏ qua hết.