Site icon TruyenVnFull

Dây Dưa Với Đêm Xuân – Mang Li - Chương 9

Cửa xe mở ra, dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, vị khách mời bí ẩn cuối cùng rốt cuộc cũng xuất hiện.

Không ngờ.

Sau khi nhìn rõ là ai, ánh mắt mong đợi của mọi người chuyển sang bất ngờ.

Sau đó, bầu không khí hiện trường nháy mắt trở nên yên tĩnh.

Lúc Lương Âm Dạ tới, ai cũng không ngờ là Lương Âm Dạ.

Lúc Văn Yến tới, bọn họ cũng càng không ngờ sẽ là anh.

Khi Văn Yến xuống xe, chỉ tùy ý đảo tầm mắt.

Lương Âm Dạ và ánh mắt anh giao nhau trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.

Cô tránh đi, cau mày lại.

Cô cũng không biết ngoài mình ra thì vị khách mời bí ẩn khác là ai, ban đầu cũng cho rằng không quan trọng, bất kể là ai thì ảnh hưởng cũng không lớn, dù sao cũng là quay chương trình. Nhưng bất luận như thế nào thì cô cũng không ngờ sẽ là anh…

Câu chuyện đột nhiên trở nên rất hoang đường.

Hoang đường tới mức có làm sao thì cô cũng không kịp phản ứng.

Vẻ thảnh thơi thoải mái vừa rồi còn ở trên mặt Lương Âm Dạ lui đi từng chút một. Không phải rất rõ ràng, nhưng có thể nhìn ra được là thay đổi.

… Ngay cả người xung quanh cũng cảm thấy khiếp sợ, càng không nói đến bản thân cô.

Một khách mời nam ở bên cạnh thầm bội phục ê kíp chương trình.

Dám làm lớn vậy sao?

Chương trình này có thể thuận lợi quay tiếp được thật à?

Chỉ trong chốc lát, mọi người ngẩn ra, Văn Yến đã đi đến trước mặt mọi người, tự giới thiệu bản thân qua loa, còn nói rõ mình là khách mời thứ tám.

… Thành công đánh nát một chút ảo tưởng còn sót ở trong lòng Lương Âm Dạ.

Vừa rồi cô còn đang suy nghĩ về một tia hi vọng, có phải anh chỉ đến ê kíp chương trình tìm người hoặc đi ngang qua không?

Mà lần này, may mắn tan biến.

Vả lại, anh cũng lấy hành lý của anh ra để tụ tập với mọi người.

Cô mím chặt môi.

Không lâu trước đây, cô đã suy nghĩ, khoảng thời gian này liên tục gặp mặt chỉ là bất ngờ, cô không muốn gặp lại anh, chắc bọn họ sẽ không gặp lại nữa.

Nhưng không nghĩ đến sự thật lại tới vả mặt nhanh như vậy.

Hiện tại, sự thật bày ra ở trước mặt, đã không phải là vấn đề cô có muốn gặp hay không.

… Chẳng trách ê kíp chương trình phải vòng vo, không vòng vo thì cô sẽ không đến.

Người khác đã dần dần kịp phản ứng từ trong khiếp sợ, chào hỏi với anh.

Nói chuyện với từng người xong, tầm mắt Văn Yến cũng theo thứ tự rơi trên người Lương Âm Dạ, chỉ có điều, lời anh nói đột nhiên chuyển thành một câu: “Cô Lương, đã lâu không gặp.”

Những người khác lại im lặng một lát.

Đúng là không hề che giấu sự thật bọn họ quen biết nhau.

Khách mời khác thật sự không thân với anh, cho nên lời anh vừa nói đều là “Chào anh, tôi là Văn Yến”, tới Lương Âm Dạ lại đột nhiên biến thành “Đã lâu không gặp”.

Người xung quanh đều bất ngờ.

Vốn dĩ bọn họ còn đang suy nghĩ là hai người này có cố ý giả vờ không quen hay không… Vẫn là người ta nghĩ thoáng.

Bọn họ cũng nghi ngờ bản thân, có phải bản thân nghĩ nhiều quá rồi không? Tự nghĩ nhiều quá, xem phim nhiều quá chăng? Lỡ như thật ra người ta rất hòa bình thì sao? Nói thế nào thì cũng là bạn bè nhiều năm như vậy rồi, phải không? Nói không chừng mấy thứ trên mạng đều là tin vịt vu vơ thì sao?

Lương Âm Dạ nhìn anh thật sâu.

Tổng đạo diễn của ê kíp chương trình họ Kỷ, lúc ghi hình chương trình, dĩ nhiên ông ấy cũng hiện trường, đang ngồi xem.

Vào giờ khắc này, nhịp tim của ông ấy như tăng nhanh như gió bão, trước giờ chưa bao giờ căng thẳng như vậy… Lần đầu tiên ông ấy cảm giác được rốt cuộc trò chơi mà bản thân chơi kích thích cỡ nào.

Không phải ông ấy to gan, là tên họ Văn này to gan.

Ông ấy cũng bị đẩy đi, sau đó ỡm ờ đồng ý.

Ông ấy cầm chặt máy bộ đàm trong tay, chuẩn bị xử lý tình huống bộc phát ngay lập tức khi cần thiết.

May mà dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người, trước rất nhiều máy ghi hình, Lương Âm Dạ vẫn duy trì vẻ hòa bình, thoáng nhếch môi: “Đã lâu không gặp.”

Lâu?

Không phải mấy ngày trước mới gặp nhau?

Lúc này nói đã lâu không gặp là muốn thông báo bọn họ rất thân nhau?

Lương Âm Dạ không biết sao anh lại đến đây, cũng không biết rốt cuộc là chương trình xảy ra vấn đề gì, sao ê kíp chương trình có thể mời cả hai người bọn họ. Tên của sáu khách mời đều không giấu giếm, mà chỉ có hai cái tên được bảo mật, lại còn là cô với anh.

Cho dù không biết tới xích mích giữa bọn họ, kể cả toàn bộ ê kíp chương trình đều không lên mạng, không xem tin tức gần đây, vậy thì một chương trình giải trí như vậy, sao lại mời một đạo diễn như anh tham gia?

Kinh ngạc xong, cô có chút bực mình. Lúc trước, quả thật cô đã tin Đường Vi, nói cái gì mà đạo diễn rất tích cực tranh thủ cô, hiện tại quay đầu xem lại, có thể chỉ là nhìn trúng cô và Văn Yến cùng chung khung hình, tự mang độ chú ý và tính tranh luận.

Lương Âm Dạ bóp chặt chốt cầm tay của vali.

Cô biết buổi tối ê kíp chương trình sẽ tiến hành công khai khách mời chính thức.

Chuyện này vốn không có vấn đề gì.

Nhưng hiện tại, cô đột nhiên có xúc động muốn rời khỏi chương trình này trước khi công khai một cách rất mãnh liệt.

Một khi bắt đầu ghi hình là cả một mùa.

Cũng có nghĩa là cô phải quay gameshow này cùng anh cả một mùa… Lương Âm Dạ không muốn nghĩ đến tình hình đó cho lắm.

Mà cô cũng muốn xem ê kíp chương trình công khai cô và Văn Yến là khách mời cố định của mùa này xong, trên mạng sẽ dấy lên sóng gió như thế nào. Khoảng thời gian trước, sóng gió vừa lắng xuống, chỉ sợ là sau đó sẽ dâng lên cao hơn. Ngay cả tựa đề cô cũng nghĩ xong thay truyền thông rồi… [Ghê chưa! Cách năm năm, CP Dạ Yến lại hợp tác lần nữa!]

Nhưng vấn đề là cô không hề muốn hợp tác với anh lần nữa.

Hơn nữa không phải phim điện ảnh, không phải thứ khác, còn là một chương trình giải trí.

Mặt trời đang chói chang.

Vừa rồi sáu khách mời đã đi tham quan chỗ ở tối nay của bọn họ, đi ra ngoài là vì để nghênh đón hai khách mời bí ẩn, hiện tại cũng đủ người rồi, cũng nên đi vào trong. Nhưng bọn họ nhìn bên trái một cái, nhìn bên phải một cái, không ai tiện mở miệng, đám người đứng ở đây giống như đang do dự trước khi đưa ra quyết định gì đó.

Có thể do dự cái gì?

Còn không phải là do dự chương trình này còn có thể tiếp tục quay hay không à?

Nhân viên công tác nhắm mắt lại, bất chấp bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ kế tiếp trước, nhẹ nhàng đẩy một cái để cho chương trình có thể đi tiếp.

… Tối hôm nay, mấy khách mời tự chuẩn bị bữa tối.

Mọi người vừa mới tới chưa được bao lâu, còn chưa xem nhà bếp, Bối Y lập tức đề nghị đi vào trong xem xem có nguyên liệu nấu ăn gì trước.

Lương Âm Dạ hít thở sâu. Cô vẫn chưa nghĩ ra được hiện tại rốt cuộc bản thân nên làm thế nào.

Nhưng mọi người đồng loạt đi vào trong, cô cũng bị đẩy vào trong. Có một chàng trai rất nhiệt tình nhận lấy vali trong tay cô, chủ động nói đưa lên lầu giúp cô.

Nói tóm lại, lần này tính thế có vẻ rất rầm rộ.

Nhất là sau khi công bố hai khách mời bí ẩn xong, mặc dù không khí giữa bọn họ có chút vi diệu, nhưng quả thật là hai khách mời này rất khó mời tới được.

Sau khi bọn họ đi vào trong, nhân viên làm việc nhìn đạo diễn ở bên cạnh.

Chỉ nhìn thấy ông ấy nặng nề thở ra một hơi.

Giống như mới chạy ra khỏi gió to sóng lớn gì đó.

Exit mobile version