” Thì ra dưới vòm trời này tồn tại nhiều thứ tình cảm như vậy, đó là tình yêu, là dư vị tháng năm không bao giờ phai nhạt. ”
Hắn bước vào quầy tiếp tân ở khách sạn ấy..
Có lẽ vì hắn quá nổi bật chăng? Có quá nhiều cô gái bàn tán xung quanh..Hẳn là nhận ra hắn.
– Chị tiếp tân này..
– Dạ! – chị tiếp tân nhìn say sưa.
– Tôi có thể nhờ chị một chuyện không?
– Anh cứ nói đi, tôi nghe đây..
– Tối nay..- hắn nắm lấy bàn tay của chị ta – Chúng ta đi ăn nhé..
Từng tiếng la phát ra.
Ghen tỵ với chị tiếp tân ư?
– À..tất nhiên rồi..sao có thể từ chối được chứ.
Hắn cười..nụ cười đốn tìm bao nhiêu cô gái ở đó..
– Vậy hẹn chị ở đây nhé..
Hắn đưa cho chị ta một tấm thiệp.
~ Tối hôm ấy ~
Chị tiếp tân đó đã có mặt từ sớm..
Mặc một chiếc váy bó sát..cũng khá nổi bật..ít nhất với chị ta.
– Tôi không đến muộn chứ? – hắn bước tới..
– À không..tôi cũng vừa mới tới..
– Thế ư..
Từng cử chỉ, từng lời nói đó..chắc chắn hắn đang muốn khai thác gì đó ở chị ta chăng?
– Này..khách sạn chị làm đó lớn như thế, hẳn một ngày cũng nhiều khách lắm ha?
– Ừm, khách sạn tuy như thế chứ thỉnh thoảng cũng lắm chuyện xảy ra lắm..
– Chuyện? Chuyện gì?
– Anh không biết ư? Cách đây mấy ngày có một nữ diễn viên đã bị hãm hại ở đây. Nghe nói, người sát hại cô ấy là một cô gái có khuôn mặt y đúc nữ diễn viên.
-….Vậy chắc cũng có CCTV ghi lại..
– Tất nhiên..
– Tôi có thể xem không?
– Thực ra đoạn CCTV đó được giao cho cảnh sát rồi..nhưng nếu anh muốn xem tôi vẫn có thể cho anh xem.
– Cảm ơn chị.
– Hì..
– À còn chuyện này tôi muốn hỏi chị.
– Chuyện gì thế?
– Chị có nhớ nổi, cô diễn viên ấy đến khách sạn từ lúc nào?
– Hình như là khoảng..9h sáng hôm ấy.
– Vậy..sau đó còn ai đi sau nữ diên viên đó không?
– Có một người nữa..khuôn mặt rất giống..cô ấy, nhưng nét mặt có đôi chút u buồn. Cô ta đến sau 3 tiếng.À hình như là cái cô bị tình nghi bây giờ thì phải..
Hắn nắm lấy tay chị ta..
– Cô thử nhớ kĩ lại xem, liệu còn có ai đến sau nữ diễn viên đó nữa không?
– Hình như là không..
~ Chỗ nó ~
Kai vẫn ngồi đó..
Nó mặt xanh xao..
2 hôm nay nó không ăn gì..
Kai cũng thế..
Anh bỏ bê công việc.
Chỉ đến và ngồi cạnh nó…
– Zen..em ăn cái này đi..
Kai đưa cho nó một bát cơm..
– Em không muốn ăn..