Edit: phuong_bchii
________________
Vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng chấn động Tuyên An, may mà không có người tử vong, hai chân Lăng Thương Thiên bị cắt cụt, vĩnh viễn ngồi ở trên xe lăn, sau khi xuất viện sau cũng tiếp nhận trừng phạt tương ứng.
Sau khi Lý Hân Dao bị thương, để dễ dàng chăm sóc lẫn nhau, liền ở trong nhà Lăng Thiên Dục, Dư Tâm Hoan cũng bởi vậy mà ở lại nơi đó.
Dưới sự trợ giúp chuyên nghiệp của Hoa Mỹ Kỳ, Liễu Tư Dực bắt đầu bình tĩnh làm vật lí trị liệu, luyện tập từ khi cơ bắp hoạt động đến khi nhấc chân, kiên nhẫn học tập từng chút một.
Nàng nhất định phải đứng lên, nàng còn muốn cùng Lăng Thiên Dục khiêu vũ một khúc, còn muốn ở Kiếm Đạo Quán đối luyện với Lăng Thiên Dục, còn muốn một lần nữa đứng ở sân khấu sự nghiệp thuộc về mình, tiếp tục tỏa sáng.
Nàng suy nghĩ rất nhiều chuyện, không cam lòng làm bạn với xe lăn.
Trong phòng phục hồi sức khỏe, Liễu Tư Dực dựa theo chỉ thị đấu tranh với thân thể, sớm đã đầu đầy mồ hôi, Hoa Mỹ Kỳ nhìn đồng hồ bấm giờ, vì cô ấy tinh chuẩn tính toán mỗi lần luyện tập bao nhiêu lần, làm mấy nhóm luyện tập, mỗi lần dùng bao nhiêu, vô cùng nghiêm khắc.
“OK, tôi cảm thấy hôm nay cô có thể thử chống gậy, chậm rãi rời khỏi xe lăn, nhớ kỹ đừng bị ý thức ảnh hưởng, đại não nhất định phải tự nói với mình, cô phải đứng lên.”
Liễu Tư Dực thở dốc, chỉ cảm thấy còn mệt hơn cả tập thể hình và quyền anh. Nàng gật đầu và hít một hơi thật sâu, nhấc chân trái lên trước, di chuyển chậm rãi theo nhịp điệu của Hoa Mỹ Kỳ.
Lăng Thiên Dục vẫn luôn bồi hồi ở cửa, không dám tiến lên quấy rầy, mỗi ngày đều trông mong tới nhìn lén, hy vọng nhìn thấy tiến bộ và đột phá của Liễu Tư Dực.
Nàng rất hiểu, chỉ có khôi phục như thường, Tư Dực mới có thể thật sự vui vẻ. Nếu không làm bao nhiêu chuyện dỗ người, đều tốn công vô ích, đáy lòng không buông lỏng chính mình, rất khó mở rộng nội tâm tiếp nhận thế giới tốt đẹp.
Lăng Thiên Dục mỗi ngày đều rất hồi hộp, thấy nàng sắp khiêu chiến chống gậy, lòng bàn tay thậm chí chảy mồ hôi.
Cô không dám lên tiếng, sợ quấy nhiễu đến họ, thỉnh thoảng len lén thò đầu ra nhìn tình huống bên trong.
Đang lúc cô nín thở chờ đợi, hết sức chăm chú chờ đợi thì Lý Hân Dao đi tới. Bà ấy lặng lẽ vỗ vỗ bả vai Lăng Thiên Dục, ngoắc ngoắc tay, ý bảo cô tránh ra.
“Con…” Lăng Thiên Dục tỏ vẻ không muốn rời đi, Lý Hân Dao vẫn kiên trì kéo cô ra.
“Bác cả, bác đừng kéo con, con muốn xem Tư Dực.” Lăng Thiên Dục vẻ mặt không tình nguyện, luôn cảm thấy không nói gì làm bạn cũng là bồi, lẳng lặng chờ đợi cũng là chờ đợi.
Cô không muốn bỏ qua quá trình này, muốn cùng Liễu Tư Dực đi hết từng giây từng phút.
“Nếu bác là Tư Dực, càng hy vọng sau khi hồi phục, bác sẽ cho con thấy một kết quả bất ngờ, chứ không phải quá trình gian nan.”
“Con biết, nhưng…”
Lý Hân Dao xua tay, nghiêm mặt nói: “Tiểu Dục, gần đây có rất nhiều chuyện chờ con xử lý, tất cả thời kỳ nguy hiểm đều đã qua, con không còn lại trông gà hoá cuốc, trong nhà có bác và Tâm Hoan, thả lỏng đi.”
Bà ấy nhận được điện thoại của Lăng Thương Bắc, hiện tại công ty hỗn loạn, hội đồng quản trị quần long vô thủ, Lăng Xương Khiếu nằm ở nhà, không hỏi chuyện. Một mình anh không chịu nổi, cũng cố nhưng không tới, mỗi lần tìm Lăng Thiên Dục, cô đều đẩy đi, rơi vào đường cùng gọi điện thoại xin giúp đỡ Lý Hân Dao.
Công ty sắp triệu tập hội đồng quản trị, đề cử ra chủ tịch tân nhiệm, đây là cuộc họp Lăng Thiên Dục không thể vắng mặt.
“Chờ Tư Dực khỏe hơn một chút em con đến công ty làm việc.” Lăng Thiên Dục biết công ty lửa sém lông mày, nhưng bởi vì có Lăng Thương Bắc cùng các thành viên hội đồng quản trị khác ở đây, cô không muốn quan tâm quá nhiều.
Lý Hân Dao gật đầu, kiên định nói: “Tiểu Bắc một mình không đủ để trấn áp toàn cục, con phải đi lên, vị trí này do con tới ngồi.”
“Bác cả, thật ra đại ca thích hợp hơn con.” Lăng Thiên Dục đã không có dã tâm, lúc trước theo đuổi vị trí này, thứ nhất là muốn xả giận cho nhị phòng, cố ý cướp đi thứ người khác muốn, thứ hai là muốn lợi dụng địa vị cao cầm quyền, hoàn thành nguyện vọng của mẹ.
Hôm nay, cô tâm tính thay đổi, muốn nhất cũng có được, tài phú đủ rồi, những thứ khác đều không còn quan trọng.
Nhưng Lý Hân Dao lại không nghĩ như vậy.
“Năng lực của con ở trên Tiểu Bắc, nó mấy năm nay tập trung đầu tư, đối với Internet, quản cọc đều không biết, con để cho nó lên cũng không phải không thể, nhưng chắc chắn không phải bây giờ, nó còn có không gian tiến bộ rất lớn. Hơn nữa nó xử lý không tốt cục diện khổng lồ như vậy, hỗ trợ con ngược lại là có thể, loại thời điểm này con không nên lùi bước.”
Lăng Thiên Dục đỡ trán, khó xử. Thật sự cô muốn rời khỏi những thị phi này, nhưng cô cũng rất rõ ràng, người tạo thành cục diện như vậy là mình, cục diện rối rắm vẫn ở nơi đó, cũng không thể mặc kệ.
Đoạn đường này, cô giẫm lên lợi ích của bao nhiêu người để thượng vị, trả giá thảm thống như vậy, nếu như không thể tập hợp lại, cũng có vẻ cô quá vô năng.
Danh dự và tổn thất của tập đoàn Lăng Duệ đều phải cứu vãn, ít nhất phải có lời giải thích với những cổ đông kia, nhưng nếu cô dấn thân vào trong sự nghiệp, khó tránh khỏi sẽ tiêu hao lượng lớn thời gian và tinh lực, sẽ thiếu hụt rất nhiều thời gian làm bạn.
Quãng đời còn lại cô không muốn lãng phí một phút một giây, chỉ muốn thời khắc dính lấy Liễu Tư Dực, ngẫm lại đều cảm thấy tuyệt vời.
Từ nay về sau quân vương không tảo triều, chỉ sợ là nói chính là mình. Hùng tâm tráng chí đều bị mài mòn, hiện giờ chỉ muốn mỹ nhân trong lòng.
Lăng Thiên Dục suy nghĩ một chút không tự chủ nở nụ cười, hoạt động tâm lý phong phú làm cho cô hỉ nộ bộc lộ trong lời nói, Lý Hân Dao bất đắc dĩ hỏi: “Lời bác cả nói, rốt cuộc con có nghe lọt không?”
Lăng Thiên Dục híp mắt cố ý trêu ghẹo nói: “Biết rồi ạ, con nghe rồi, thật ra là bác cả đau lòng con trai vất vả, muốn cho con chịu áp lực thật lớn.”
“Con…?? Thiên vị giúp con còn nói bác vì con trai?” Lý Hân Dao tức giận trừng mắt nhìn cô một cái, thật sự là lòng tốt trở thành lòng lang dạ thú!
“Nói giỡn nói giỡn, hội đồng quản trị con sẽ tham gia, cũng sẽ tham gia tranh cử, nhưng nếu kết quả bỏ phiếu không phải là con, vậy thì không thể trách con.”
“Con yên tâm, kết quả bỏ phiếu nhất định là con.” Lý Hân Dao tràn đầy tự tin, khiến Lăng Thiên Dục bắt đầu hoài nghi có phải bà ấy âm thầm dùng thủ đoạn gì hay không.
Thật ra Lý Hân Dao chỉ là làm thông công việc của con trai, đến lúc đó Lăng Thương Bắc sẽ dẫn đầu bỏ phiếu cho Lăng Thiên Dục, anh rất rõ sở đoản và khuyết điểm của mình ở chỗ nào, trên người Lăng Thiên Dục còn có rất nhiều chỗ đáng giá để anh học hỏi.
Đây chính là ưu điểm của Lăng Thương Bắc, có thể thấy rõ thế cục, nhận rõ chính mình, cho nên Lý Hân Dao mới có thể tinh chuẩn đâm vào điểm yếu của anh. Con trai là con ruột, nhưng mấy cân mấy lượng, bà ấy làm mẹ rõ ràng hơn bất cứ ai.