Edit: phuong_bchii
________________
Hải Dụ nhìn đồng hồ, dựa theo thời gian đã hẹn, Tân Nhiên đã muộn một tiếng.
“Đội trưởng Tân vẫn chưa có tin tức sao?” Lam Doanh thò đầu ra lặng lẽ hỏi.
“Ừ, gọi không ai nghe.” Hải Dụ thản nhiên trả lời, cô ấy không nghĩ tới trường hợp này Tân Nhiên sẽ muốn đến, chỉ là Lăng Thiên Dục đặc biệt nhấn mạnh phải mời, cô ấy mới có thể chủ động liên lạc.
Bất ngờ là, Tân Nhiên đồng ý.
Lúc đầu khi hai người tranh phong đối đầu, Tân Nhiên liền mang theo chút thành kiến đối với quần thể “Hào môn” bao gồm cả cô ấy, tựa như đường song song của hai thế giới, vốn không có cùng giao lưu gì, cũng không cách nào hiểu lẫn nhau.
Ý đồ của Lăng Thiên Dục cô ấy biết, bất kể là xuất phát từ trách nhiệm hay nghĩa vụ của cảnh sát hình sự, Tân Nhiên đều là ân nhân cứu mạng của ba đóa kim hoa các nàng, phần ân tình này cho dù không thể trả lại, cũng vẫn phải khắc ghi trong lòng.
Chỉ là, vì sao đồng ý rồi lại thất tín?
Hải Dụ ít nhiều có chút không thoải mái, cảm giác bị thả bồ câu. Cô ấy là người có quan niệm rất mạnh về thời gian, chỉ biết đến sớm sẽ không đến muộn.
Ngoại trừ có nhiệm vụ khẩn cấp, cô ấy không nghĩ ra nguyên nhân Tân Nhiên không đến.
Lý trí hiểu, đạo lý cũng đều hiểu, nhưng trong lòng vẫn khó chịu như cũ.
Lam Doanh vỗ vỗ vai cô ấy: “Có thể có vụ án tạm thời cần xử lý, yên tâm đi, chị Hải Dụ.”
“Ai không yên tâm chứ?”
“Chị chứ ai, em thấy vẻ mặt chị lo lắng?” Lam Doanh luôn nói đúng, Hải Dụ cực lực phủ nhận: “Chị không phải lo lắng, là tức giận. Dù sao cũng không nên thất tín với người khác, ít nhất phải thông báo một tiếng chứ.”
“Mạnh miệng…”
Hải Dụ lơ đãng nhìn điện thoại, vẫn không gọi lại cũng không có tin tức.
Thôi…… Không đến thì không đến, nhiều một người không nhiều, ít một người không ít, dù sao người quan trọng của Hồng Tâm đều đã đến.
Đường đi cầu vồng không chỉ thiết kế sáng tạo về ánh sáng, trên mỗi một bậc mặt tường đều có ảnh chụp tường hô ứng, mỗi bức ảnh đều là Lăng Thiên Dục chắp bút.
Có trời có đất có phong cảnh, có người có động vật còn có truyện tranh. Mỗi khung ảnh cùng tranh phối hợp đều rất hoàn hảo, không nhiều không ít, khung ảnh lớn nhỏ tổng cộng mười tám cái, nhặt bậc thang mà lên, trở thành một phong cảnh.
Kết cấu lầu hai tiến hành bố trí lại một lần nữa, vốn dĩ năm phòng bao mở thành tám phòng, mặt tường một lần nữa đả thông lại thiết kế, cực kỳ có tính thưởng thức.
Hoa nghệ, âm hưởng, quầy bar, màn hình chiếu sáng, ánh đèn, hòa lẫn vào nhau, phòng nối phòng, có một không gian riêng tư, vừa bảo đảm không gian riêng tư của khách hàng cũng sẽ không mất đi niềm vui cùng hưởng.
Tâm huyết thiết kế cả đời của Lăng Thiên Dục, đều ở trong quán bar này. Ngoại trừ trang trí, mua rượu, phối hợp tác phẩm nghệ thuật đến logo, gần như hao hết tất cả kỹ năng kinh doanh ngoài.
Nhìn hết niềm vui này đến niềm vui khác, Liễu Tư Dực vẫn chỉ cười không nói. Càng vui vẻ lại càng không cách nào biểu đạt, chỉ là vẫn nắm chặt tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, ấm áp thẳng đến trái tim.
Hải Dụ không nhịn được điều chỉnh hình thức quay phim trên điện thoại, tìm mấy góc độ đẹp, chụp mấy tấm cận cảnh. Cô ấy thích quay những góc không bắt mắt, luôn có thể đắn đo vừa vặn.
Lam Doanh xoa cái bụng đang kêu ùng ục, đói không chịu nổi. Kỳ Mộc Uyển nhìn cô nàng một cái, cười khẽ: “Được rồi, thời gian không còn sớm, lên Sky ăn cơm đi.”
“Sky?” Liễu Tư Dực chưa từng nghe nói tới nơi này.
Hải Dụ cười giải thích: “Em có điều không biết, hội sở Hoa Doanh đã được Kỳ tổng cải tạo thành trang viên nghỉ dưỡng, đã đổi tên thành Sky.”
Liễu Tư Dực gật đầu: “À ~ đúng rồi, hội sở của Lam Doanh đã thuộc sở hữu của Kỳ tổng rồi.”
“Cái gì thuộc về chị ấy, vẫn là của em, chị ấy chính là tham dự cải tạo lại mà thôi.”
Kỳ Mộc Uyển híp mắt, nở nụ cười nhạt: “Là của cô ấy, cả người tôi đều là của cô ấy, một trang viên tính là gì.”
“Đừng nói lung tung.” Lam Doanh trừng mắt nhìn cô ấy.
“OK OK, phân chia cái gì, thật là.”
Lăng Thiên Dục nhướng mày, cố ý nói: “Không phải lúc trước cậu ghét bỏ tên hội sở Hoa Doanh khó nghe, kiên trì muốn cải tạo à?”
“Lăng Thiên Dục, cậu đừng gây chuyện nha ~” Thật sự là không biết chọn lúc nào để nhắc đến! Kỳ Mộc Uyển căm giận cảnh cáo, cô ấy không biết Lam Doanh mang thù nhiều, thường xuyên lật lại nợ cũ, lật xong không nhận, còn cảm thấy mình chưa lật!
Cãi nhau vẫn như thường ngày, chỉ là Kỳ Mộc Uyển hiện tại đều nhường nhịn Lam Doanh, thỉnh thoảng nhìn tâm trạng oán hận vài câu, hằng ngày liếc mắt đưa tình là thái độ bình thường.
Chỉ là, hai người còn không có vượt qua khoảng cách trong lòng kia, trở thành người thân thiết nhất của nhau.
Lam Doanh bảo thủ và sợ hãi, khiến Kỳ Mộc Uyển rất hao tổn tâm trí.
Sky tượng trưng cho thành phố trên không, cất giấu tình yêu của Kỳ Mộc Uyển đối với Lam Doanh, đối với cô ấy mà nói, Lam Doanh giống như người trên mây, ngẩng đầu cúi đầu đều là phong cảnh đẹp nhất thế gian.
Chỉ là cô ngốc kia sợ là get không tới.
“Thì ra là thành phố trên không, bố trí của Kỳ tổng nhất định rất đáng xem, đêm nay chúng ta đều có nhãn phúc.” Liễu Tư Dực nhướng mày, trong nháy mắt lĩnh hội được hàm nghĩa sâu xa của Sky. Kỳ Mộc Uyển và Lăng Thiên Dục ở một số phương diện rất giống nhau, ngẫm lại là có thể đọc được ý tứ, nội hàm chi tiết trong đó, còn cần Lam Doanh tự mình tinh tế thưởng thức.
“Tư Dực đúng là hồng nhan tri kỷ, mỗi lần đều xâm nhập sâu vào trái tim tôi như vậy.” Kỳ Mộc Uyển không nhịn được tán thưởng.
Liễu Tư Dực luôn tinh tế như bụi, luôn có thể nghĩ đến suy nghĩ của người khác, không mở miệng thì lấy, vừa nói đều trực tiếp rơi vào trọng điểm.
“Được rồi, xuất phát thôi.” Lăng Thiên Dục vẫn nắm tay Liễu Tư Dực, một khắc cũng không buông tha. Sau khi ném gậy, Liễu Tư Dực vẫn chậm rãi đi theo, thân thể và tâm trạng đạt thành nhận thức chung, sức mạnh dưới chân càng ngày càng đủ.
Lam Doanh kéo Kỳ Mộc Uyển ở phía trước, hai người cô đơn đáng thương là Hải Dụ và Lăng Thương Bắc vẫn yên lặng đi theo phía sau.
“Hải Dụ, cô nói xem hai chúng ta có nên tạo CP tạm thời không? Thật sự quá thảm đi.” Lăng Thương Bắc đồng tình với mình.
Hải Dụ liếc anh một cái, phẫn nộ nói: “Ai muốn tạo CP với anh, anh là nam phụ rất thảm, tôi cũng không phải là nữ phụ góp cho đủ số, hơn nữa, tôi vẫn luôn là ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm, đã sớm thành thói quen, không sợ gì cả!”
“Chưa thấy ai làm bóng đèn mà lại có cảm giác tự hào như thế…”
“Bây giờ anh thấy rồi đấy, tôi chính là, xuất hiện tự có màn chắn, không sợ mù.”
Lăng Thương Bắc xấu hổ không mất lễ phép cười cười, lại không nói gì, vốn anh cũng định đi xem, đi tới cửa phát hiện mình là gà đứng giữa đàn hạc, chênh lệch âm thịnh dương suy quá lớn, anh từ bỏ tham gia liên hoan.
Ở giữa một đám con gái thành đôi kết đôi, anh rất không được tự nhiên. Hơn nữa em gái và người mình thích ở bên nhau, quan hệ này cắt không đứt, gỡ càng rối hơn, còn không bằng nhắm mắt làm ngơ, tự mình tìm anh em khác uống rượu đi.
Trang viên Sky khác với những nơi khác, bởi vì bản thân là hội sở mở rộng, những thiết bị đồng bộ như suối nước nóng mồ hôi cũng liền kề với khu ăn uống.
Trên bàn đã sớm bày sẵn thức ăn các quốc gia, đây là bữa tiệc ẩm thực Hoàn Cầu do đầu bếp Michelin Kỳ Mộc Uyển tìm tới, Trung Quốc và phương Tây kết hợp, không câu nệ hình thức ăn cơm, có thể vừa ăn vừa chơi, vừa thưởng thức vừa nói chuyện phiếm.