TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hoa Hồng Đỏ - Túy Phong Lâm - Chương 125

  1. Trang chủ
  2. Hoa Hồng Đỏ - Túy Phong Lâm
  3. Chương 125
Prev
Next

Edit: phuong_bchii

________________

Liễu Tư Dực sẽ không vô duyên vô cớ để ý một người, đủ loại manh mối đủ để nói rõ tất cả. Nàng không có đi để người ta tra rõ Liễu Tinh Nguyệt, nhưng tâm đã như gương sáng.

Cô nhìn Hải Dụ vẻ mặt khiếp sợ, cười nói: “Nghe nói gần đây cô đang xem cả hạng mục cho thuê?”

“Ừ phải, có chút tiền nhàn rỗi lại không muốn phí đầu óc, suy đi nghĩ lại vẫn là làm bà thuê nhà là bớt việc nhất.” Hải Dụ thu nhập xa xỉ, hôm nay coi như là quản lý cấp cao, ngoại trừ thế chấp và chi tiêu, mấy năm nay tích góp chút tiền tiết kiệm, muốn làm chút đầu tư.

“Vậy cô có muốn đi chợ bán sỉ trái cây Thập Tứ Trung xem không?”

“Hả?” Hải Dụ còn chưa hiểu ý của cô.

“Bên kia mặc dù có chút cũ kỹ, chất lượng trái cây cũng bình thường, nhưng trước mắt hẳn là thị trường bán sỉ lớn nhất Tuyên An, sửa sang lại quy hoạch một chút làm kinh doanh trái cây xuất nhập khẩu hẳn là không thành vấn đề, hiện tại bắt tay vào làm không lỗ, nếu như tài chính không đủ thì nói với tôi, cần cho vay có thể tìm Mộc Uyển, tôi đề nghị cô đi khảo sát một chút.” Lăng Thiên Dục êm tai phân tích, dăm ba câu phân tích lợi hại hơn nữa nghĩ kỹ tương lai quy hoạch, thậm chí còn liệt ra khó xử của cô ấy.

Người thông minh đều có thể nghe ra ý đồ của Lăng Thiên Dục, Hải Dụ tự nhiên ngầm hiểu.

“Vì một người phụ nữ cô còn không xác định thân phận, thật sự muốn như vậy sao?”

Lăng Thiên Dục mỉm cười: “Còn cần xác định sao? Có một số việc hai ta ngầm hiểu, cô hẳn là hiểu dụng tâm của tôi, cũng nên hiểu Tư Dực.”

“Vâng, tôi hiểu, chỉ là không hiểu vì sao vội vã như vậy hoặc nhất định phải làm như vậy?”

“Bầy sói đều có ý thức lãnh địa huống chi là con người, tranh giành lợi ích mặc kệ ở thương trường công sở hay là dân gian tiểu thương người bán hàng rong, vẫn luôn tồn tại, cô cảm thấy thế nào?”

Hải Dụ bừng tỉnh đại ngộ, lúc này mới hiểu được ý đồ của cô, luận phòng ngừa chu đáo, quả nhiên là không người nào có thể so với nhị tiểu thư.

Lăng Thiên Dục ngược lại nhìn về phía Lam Phi Húc, phân phó: “Phi Húc, anh đi Thập Tứ Trung hỏi thăm xem, con gái của dì có bị bắt nạt hay không, cổ đông lớn nhất của Thập Tứ Trung là Giáo dục Minh Đức, trước mắt đang công chuyển tư, chỉ sợ học sinh chuyển trường đặc biệt là học sinh có thành tích tốt cũng sẽ bị xa lánh.”

Lam Phi Húc nghi hoặc không thôi, anh ấy có nghe được Liễu Tinh Nguyệt có một cô con gái hơn nữa thành tích rất tốt, cũng là gần đây vừa mới chuyển vào Thập Tứ Trung, nhưng bà ấy chỉ là một người mẹ bình thường không có gì lạ, vì sao rất được Lăng Thiên Dục để ý?

“Sao còn quan tâm con gái bà ấy, hơn nữa, làm gì có nhiều bạo lực học đường như vậy.”

“Phòng ngừa rắc rối có thể xảy ra, lợi ích giữa học sinh ở đâu? Thành tích, xếp hạng, anh chưa từng thấy không có nghĩa là không tồn tại.” Lăng Thiên Dục suy nghĩ nhiều, suy nghĩ chu toàn, cô giải quyết những chuyện liên quan đến Liễu Tư Dực trước, chỉ sợ một ngày nào đó nàng quan tâm, rối rắm, lo âu.

Nàng ngoài lạnh trong nóng, người tâm địa thiện lương như vậy sẽ không nhẫn tâm quyết tuyệt với người thân, Lăng Thiên Dục quá hiểu nàng.

Lam Phi Húc luôn cảm thấy Lăng Thiên Dục buồn lo vô cớ, một học sinh chuyển trường thành tích tốt, không đến mức bị bắt nạt chứ? Chủ yếu là tại sao phải bị người ta bôn ba chứ?

“Tôi không hiểu, tôi đáng vì người không liên quan làm đến nước này?”

“Họ cũng không phải là người không liên quan.”

“Cô có liên hệ với loại dân thường này từ khi nào? Chẳng lẽ có người từng giúp cô?”

Lam Phi Húc lải nha lải nhải cuối cùng cũng khiến Lăng Thiên Dục thu lại nụ cười, mặt nàng không chút thay đổi trừng anh ấy, híp mắt nói: “Vậy có cần tôi nói lại tiền căn hậu quả với anh một lần không? Lam tổng.”

“A, không cần không cần, tôi đi làm là được, lời của cô chính là thánh chỉ, tiểu nhân không hỏi.”

Lăng Thiên Dục nhìn đồng hồ, “Năm giờ rưỡi, hội đồng quản trị bắt đầu lúc sáu giờ, Phi Húc đi chuẩn bị trước, Hải Dụ đêm nay không cần tăng ca.”

“Ặc…” Quả nhiên là thúc giục cô mau chóng làm việc, Hải Dụ hiểu ngoại âm của cô.

Lăng Thiên Dục cười cười đứng lên, đã đến lúc báo cáo cho bạn gái rồi. Cô cầm điện thoại đi tới bên cửa sổ, ấn xuống một dãy số quen thuộc.

“Hôm nay phải tăng ca sao?” Đầu bên kia điện thoại, là giọng nói của Liễu Tư Dực, dịu dàng hữu lực.

“Đúng vậy ~ cuộc họp này có thể phải họp mấy tiếng, công ty tập trung đặt cơm, đừng làm cho chị, em ngoan ngoãn ăn cơm đi nhé.” Lăng Thiên Dục giây biến thành một cô gái nhỏ, so với khí thế vừa rồi, quả thực là cách biệt một trời một vực.

“Vậy… buổi tối chị tới đón em tan ca? Em ở Rose chờ chị.”

“Chờ những lời này của em, vẫn là cục cưng của chị hiểu lòng chị.”

Lam Phi Húc dựng bàn tay lên, phát hiện lông tơ đã dựng lên, da đầu tê dại. Hải Dụ xoa xoa hai tay, nhanh chóng rời khỏi văn phòng.

Lam Phi Húc đáng thương còn phải tiếp nhận lễ rửa tội bằng cơm chó!

Chạng vạng tối, thành phố Tuyên An nổi lên ánh đèn neon, đèn đường theo con đường uốn lượn thành một cảnh đêm xinh đẹp.

Bóng người ở chợ bán sỉ trái cây dần dần ít đi, các tiểu thương đang lựa trái cây hỏng còn lại, một đám người tràn ngập địch ý đối với “người mới tới”.

Chỉ vì bà ấy bán trái cây thích “mua 1 tặng 1”, cướp đi không ít việc làm ăn của người khác, bọn họ quyết định cho bà ấy một bài học.

Thế giới này bất kỳ góc nào cũng sẽ tồn tại bất công, ức hiếp và tranh chấp lợi ích, cho dù chỉ là vì mấy trăm tệ trái cây.

Ai cũng không biết đêm nay cái chợ bán sỉ không biết tên này sẽ nhấc lên gợn sóng lớn như vậy, đều lo lắng lợi ích trước mắt, trút giận cho mình.

Khi Liễu Tư Dực đến cửa, tranh cãi bên trong đã thăng cấp, hình như có một loại muốn liều mạng.

Bên trong khách hàng rất ít, chỉ có thể xa xa nhìn thấy một đám tiểu thương vây quanh cùng một chỗ, giống như đang vây quanh người nào đó.

“Hồng tỷ, có muốn đi xem không?” Vu Kiệt bây giờ là vệ sĩ kiêm tài xế của nàng, bởi vì hai chân còn chưa hoàn toàn hồi phục, Lăng Thiên Dục luôn lo lắng nàng gặp phải phiền toái.

Liễu Tư Dực gật đầu, Vu Kiệt dẫn nàng đi tới chỗ huyên náo, chỉ nghe thấy một cô gái lớn tiếng nói: “Tôi nói cho các người biết, hôm nay ai bắt nạt mẹ tôi, tôi sẽ đập sầu riêng lên đầu người đó, có bản lĩnh thử xem.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 125"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull