TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hoa Hồng Đỏ - Túy Phong Lâm - Chương 129

  1. Trang chủ
  2. Hoa Hồng Đỏ - Túy Phong Lâm
  3. Chương 129
Prev
Next

Edit: phuong_bchii

________________

Vu Kiệt kéo ghế dựa tới, đặt trước mặt hai người bị trói, Lăng Thiên Dục từ từ ngồi xuống, châm một điếu thuốc. Ánh mắt cô mê ly, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, lạnh lẽo cùng sát khí theo sương mù thổi quét mà đến.

Cô ngậm điếu thuốc, trên tay thưởng thức dao găm ngắn nhỏ, hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Nói văn hóa với người văn hóa, nói lợi ích với người làm ăn, với tên côn đồ cũng chỉ có thể…” Cô ngừng một lát, ánh mắt chuyển tới trên người hai người, kiều mỵ cười, “Lấy bạo lực chế bạo lực hình như quả thật không tốt, nhưng có hiệu quả.”

“Nhị tiểu thư, đừng nói nhảm với bọn nó, axit còn thừa một chút, không bằng để cho bọn nó nếm thử.” Vu Kiệt rất thông minh, hiểu được nhìn sắc mặt chủ, hắn biết Lăng Thiên Dục muốn một kết quả, quá trình như thế nào không quan trọng, hắn cũng không có thời gian kiên nhẫn và giày vò.

Lăng Thiên Dục nhướng mày,khảy tàn thuốc, có hứng thú, “À? Vậy anh nói là dao găm đâm vào người đau, hay là bị axit ăn mòn đau?

“Không bằng đều thử xem, dù sao cũng có hai tay mà.”

Lăng Thiên Dục hừ lạnh một tiếng, chậm rãi ngồi xổm xuống, chấm đỏ trên đầu điếu thuốc tản ra sương mù bốc hơi nóng, ngón cái và ngón trỏ của cô nắm lấy điếu thuốc, Vu Kiệt lập tức hiểu ý, cởi tay một người trong đó ra kéo đến trước mặt cô.

“Ai phái các người tới?” Giọng trêu chọc, ẩn giấu sát khí, Lăng Thiên Dục vẫn tươi cười như cũ.

Người nọ nơm nớp lo sợ, đang suy nghĩ có nên nói hay không thì tàn thuốc của Lăng Thiên Dục tới gần mu bàn tay hắn.

“Tôi… A a a!!” Hắn vừa định mở miệng, tàn thuốc nóng rát liền in vào da thịt mu bàn tay, phát ra mùi thịt cháy khét.

“Tôi là người của chị Kiêu, cô dám đối xử với tôi như vậy!” Người nọ đau đến chết đi sống lại, suýt chảy cả nước mắt, khi nói ra những lời này, Lăng Thiên Dục giơ tay lên, lại nhìn cánh tay người nọ, để lại hình dạng tàn thuốc thối rữa.

Lăng Thiên Dục thổi thổi tàn thuốc có chút bẹp dí, thảnh thơi lại hút thêm một ngụm nhỏ, rõ ràng là mỹ nhân phong tình lãnh diễm cao quý, thủ đoạn lại tàn nhẫn đến không chừa đường sống.

“Kiêu tỷ?” Lăng Thiên Dục bình thản nói tiếp, nhìn Vu Kiệt, “Là ai?”

Vu Kiệt sắc mặt khẽ biến, nghiêm túc trả lời: “Nhất tỷ ngành vui chơi giải trí, ở thành phố A, quán bar, hội sở thậm chí là quán karaoke, 60% đều là cô ấy mở, trước mắt đang mở rộng chi nhánh nghiệp vụ toàn quốc, năm ngoái tới Tuyên An, đã mở ba quán bar, hai hội sở.”

“Không chỉ như thế, Kiêu tỷ hai đạo hắc bạch đều ăn sạch, sau lưng là Nghiêm gia thành phố A cùng toàn bộ văn phòng luật Tề Phi, cơ bản không ai dám đắc tội đến cô ấy.” Vu Mãng bổ sung vài câu, hai anh em lúc đầu cũng trà trộn vào ngành vui chơi giải trí, vẫn luôn biết Kiêu tỷ này.

“Nghiêm gia?”

Nghiêm Văn Khâm và Tề Phi sao? Lăng Thiên Dục cúi đầu suy nghĩ, trầm mặc không nói. Nếu thật sự như vậy, thật đúng là rất có lai lịch.

Trong nhà kho chìm vào an tĩnh, người bị phỏng mặt lộ ra đau đớn, một người khác ánh mắt lấp lánh trốn tránh không biết làm sao. Người thuê đã từng nói, nếu như bị bắt cứ hô “Kiêu tỷ” ra, thật sự có thể có hiệu quả sao?

Lăng Thiên Dục nâng tay nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết nghĩ gì. Cho đến khi tàn thuốc cháy hết, cô mới vứt bỏ tàn thuốc.

Cô lấy điện thoại ra ấn nút ghi âm, quay đầu cười khẽ: “Thì ra lai lịch hai vị lớn như vậy, xin hỏi đang ở cửa hàng nào của Kiêu tỷ?”

Hai người nhìn nhau, không dám nói. Thấy Lăng Thiên Dục ôn hòa một chút, cho rằng cô bị danh hiệu Kiêu tỷ hù dọa, có thêm vài phần tự tin.

“Chuyện giữa chúng tôi và Kiêu tỷ không cần cô quan tâm, nhị tiểu thư là doanh nhân của tập đoàn niêm yết, dùng thủ đoạn này với chúng tôi, sẽ không sợ bị truyền thông đưa ra ánh sáng sao? Thả chúng tôi, coi như hôm nay chuyện gì đều chưa xảy ra, chúng tôi… chúng tôi cũng sẽ không đến đây quấy rối nữa.””

“Quán bar các người nổi tiếng quá, nên khiêm tốn một chút, mọi người cùng làm ăn, không nên vọng tưởng chiếm độc quyền.”

“Chát!” Vu Mãng tát một cái lên mặt người nọ, hung tợn nói: “Tiệm của Hồng tỷ mở như thế nào, là mày có thể nói?”

Lăng Thiên Dục cất điện thoại, lưu lại một bản ghi âm, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

“Anh ngược lại biết không ít, hiểu được lấy Kiêu tỷ đi ra áp người, cũng biết thân phận của tôi, đương nhiên chủ kia của anh tự cho là thông minh cũng có chút tâm cơ, có điều…” Lăng Thiên Dục cười đến ý vị thâm trường, không biết suy nghĩ, luôn cảm thấy cô đã thấy rõ tất cả, nắm trong tay tất cả.

Lời của cô dừng lại ở đây, dùng chút thủ đoạn hù dọa người, quả nhiên có hiệu quả bất ngờ.

Lăng Thiên Dục có đối tượng hoài nghi, chỉ là còn chưa dám xác định.

Cô đảo mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng hai người kia, “Tôi không thích hỏi hai lần.”

Anh em Vu thị ngầm hiểu, sếp muốn biết hai người này ở cửa hàng nào của Kiêu tỷ, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất hỏi ra.

Không cho chút thủ đoạn, bọn họ thật sự cho rằng nhị tiểu thư bị Kiêu tỷ doạ sợ?

Lăng Thiên Dục thưởng thức điện thoại, quay lưng lại đứng ở cửa, phía sau truyền đến hai người bị đánh tiếng kêu thảm thiết…

Phòng trà lầu một, hương trà xông vào mũi, Hải Dụ đặc biệt tìm ra Đại Hồng Bào, quen thuộc bắt đầu nấu nước pha trà. Tân Nhiên thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, luôn lo lắng Lăng Thiên Dục sẽ “lạm dụng tư hình”, chính mình làm nhân viên cảnh vụ, làm như không thấy những thứ này đồng nghĩa với phạm sai lầm.

So ra, Hải Dụ ngược lại khí định thần nhàn, giống như thấy nhưng không thể trách, chỉ chuyên tâm pha trà.

Tân Nhiên đi cũng không được, ngồi cũng không được, có chút xốc nổi. Cô ấy nhịn không được nói: “Tôi cảm thấy chị hay là đi khuyên nhị tiểu thư một chút đi, nếu như cô ấy muốn xử lý cực đoan không bằng giao cho cảnh sát, tôi khẳng định có thể bới ra người ở sau lưng bọn họ.”

“Không phải cô đang nghỉ phép sao?”

“Tôi phục chức bất cứ lúc nào, nhìn thấy cũng không thể coi như không nhìn thấy.”

Hải Dụ nhướng mày, nhìn cô ấy, bình tĩnh trả lời: “Nhị tiểu thư làm việc có chừng mực, cô ấy cũng không thích người khác khoa tay múa chân, chúng ta chờ kết quả là được rồi.”

“Cạy miệng người có rất nhiều cách, nhưng tuyệt đối không thể tổn thương thân thể, loại hành vi này của cô ấy thật ra đã phạm pháp rồi chị biết không?”

“Hồng đã trải qua nhiều lần sinh tử như vậy, mỗi lần đều đau gân động cốt, cô ấy làm sao có thể chịu đựng được chuyện như vậy, tôi không cho rằng cách này của cô ấy có vấn đề gì, nếu là tôi, tôi cũng sẽ làm như vậy.” Hải Dụ nói chuyện không nhanh không chậm, động tác pha trà giống như một bộ phim quay chậm, dịu dàng có kiên nhẫn.

Đáng tiếc bầu không khí tao nhã này, từ đề tài này đã bị phá hỏng, Tân Nhiên không có tâm trạng thưởng thức trà, đối với quan điểm của Hải Dụ vô cùng không đồng ý.

“Tôi có thể hiểu lòng cô ấy đối với Hồng tỷ, nhưng bảo vệ người mình yêu có rất nhiều cách, có thể…”

“Đừng nóng vội, uống chén trà đi.” Hải Dụ bình tĩnh rót trà thơm bốn phía vào chén trà sạch sẽ.

“Cảm ơn.” Tân Nhiên nhìn cô ấy, có chút thất thần, ngửi thấy mùi thơm ngát sâu sắc của hồng trà, một ly vào bụng, ôn nhuận đầy bụng, thưởng thức dư vị vô cùng.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 129"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull