Hoa Hồng Đỏ - Túy Phong Lâm - Chương 133
Edit: phuong_bchii
________________
Đám đông tự động chia làm hai hàng, giống như biến thành đội danh dự, dùng một phương thức im lặng không tiếng động nghênh đón người phụ nữ truyền kỳ này. Tiếng nhạc theo bước chân của Diệp Tiêu Nhiên nhỏ dần, khí phách và uy nghiêm tự nhiên, khiến người ta nghiêm nghị kính nể.
Cô ấy tựa như người mẫu bước ra từ tạp chí, nhất cử nhất động đều dẫn dắt ánh mắt mọi người, áo sơ mi trắng phối với quần đùi rộng thẳng tắp, tóc xoăn dài lười biếng khoác lên vai, trí tuệ hào phóng lại không mất đi sự trầm ổn. Ánh đèn chiếu rọi thân ảnh cao gầy của cô ấy, ngũ quan tinh xảo, kết hợp với trang điểm, sắc bén không mất đi ôn hòa, ánh sáng trong mắt lúc ẩn lúc hiện, nhìn không ra hỉ nộ ái ố.
Niên Thiếu Dương nghe được giọng nói của cô ấy, mang người trực tiếp nói ra ngoài, miễn cho quấy rầy sự thanh tĩnh của bà chủ.
“Khách quý giá lâm, còn quấy nhiễu thanh tĩnh của người ta, thật sự là tôi thất lễ, không biết hai vị có đồng ý cho tôi mặt mũi hay không, đến phòng bao uống mấy ly.” Diệp Tiêu Nhiên rất lịch sự đưa ra lời mời, hai vị trước mắt này, tuy rằng quần áo khiêm tốn, không lộ vẻ sắc sảo, nhưng từ một khắc các nàng đi vào, Diệp Tiêu Nhiên đã chú ý tới.
Ánh mắt của cô ấy đảo qua người Liễu Tư Dực, sau đó rơi vào trên mặt Lăng Thiên Dục, ý cười càng sâu.
Lăng Thiên Dục bình thản ung dung, hào phóng trả lời: “Vậy làm phiền Kiêu tỷ rồi.”
Diệp Tiêu Nhiên gật đầu, ra dấu mời, tự mình dẫn đường phía trước. Nhân viên phục vụ vội vàng nhanh chóng đi về phía trước mở cửa phòng, đây là phòng duy nhất trong quán bar Phong Khởi, chuyên để lại cho Diệp Tiêu Nhiên hưởng dụng riêng, thỉnh thoảng tiếp đãi bạn bè của cô ấy.
Đêm nay cuộc gặp gỡ bất ngờ này, nhìn như trùng hợp, trên thực tế đều là cố ý sắp xếp. Một người tung tin muốn tới quán bar, một người cố ý hiện thân muốn thu hút sự chú ý, trận gặp mặt không tiện mời này, cứ thuận lợi an bài như vậy.
Phòng bao ngăn cách huyên náo bên ngoài, vừa rồi trận xung đột kia phảng phất chưa từng xảy ra, tên của Diệp Tiêu Nhiên, cũng đủ nghiền ép hết thảy gợn sóng.
Nhân viên phục vụ đưa tới hai ly Margaret đặc chế, Diệp Tiêu Nhiên chỉ uống một ly nước chanh đơn giản.
“Hai vị đến thành phố A du lịch?”
Lăng Thiên Dục cười cười, không che giấu trả lời: “Chúng ta là tới hưởng tuần trăng mật, dù sao thành phố A có tiếng là Maldives trong nước, vẫn muốn giải sầu.”
Diệp Tiêu Nhiên nâng đôi mắt đẹp lên, nở nụ cười sâu xa, “Chuyện của nhị tiểu thư và Hồng tỷ tôi cũng có nghe qua, chúc phúc cho hai người.”
“Câu chuyện của Kiêu tỷ và Nghiêm đại tiểu thư cũng khiến người ta Ngưỡng mộ, cho nên chúng tôi cũng coi như đến để mượn địa lợi cầu chút may mắn.” Lăng Thiên Dục tự nhiên dẫn đề tài tới trọng điểm, nếu không khéo léo nói chuyện với nhau như vậy, rất lãng phí thời gian.
Chỉ ra ba chữ tuần trăng mật, vừa là chân tình và chân thành của cô, cũng là muốn dẫn đề tài tới mấu chốt.
Người thông minh nói chuyện cho đến khi kết thúc, Diệp Tiêu Nhiên tiếp được thông thuận, Lăng Thiên Dục trở về tự nhiên. Một vài câu trò chuyện ngắn gọn đã đưa mối quan hệ chằng chịt của hai nhà ra trước mắt.
Diệp Tiêu Nhiên híp mắt, bưng nước chanh lên nhấp một ngụm, thản nhiên nói: “Xem ra chủ tịch Lăng đã làm đủ chuẩn bị.”
Thấy cô gọi ra thân phận Lăng Thiên Dục, sự tình sắp chuyển sang vấn đề cốt lõi, Liễu Tư Dực vẫn im lặng không nói đang chuẩn bị mở miệng, bị Diệp Tiêu Nhiên giành trước một bước, “Đúng rồi, sự kiện Rose bị hắt axit ồn ào huyên náo lúc trước, tôi đã phái người tìm hiểu qua, hai người lấy tên tôi gây phiền toái cho Hồng tỷ, cả đời này cũng không có cơ hội quay lại nghề này, trừ phi Diệp Tiêu Nhiên tôi không làm nữa.”
“Kiêu tỷ nói quá lời, tôi làm sao có thể tin tưởng lời nói của bọn họ, huống chi với địa vị hiện tại của cô, không đáng làm như vậy.”
“Ồ? Nhưng có một số thuyết âm mưu đã nâng cao lợi ích của hai tập đoàn.” Ý cười của Diệp Tiêu Nhiên dần biến mất, vẫn không lộ hỉ nộ.
“Gây náo loạn vì đám nhân vật nhỏ này không đáng, cũng trách tôi lúc ấy một lòng che chở Tư Dực, không quá chú ý chuyện khác, cũng không suy nghĩ sâu xa, hy vọng Kiêu tỷ và Nghiêm đại tiểu thư không để trong lòng.” Lăng Thiên Dục nâng ly rượu lên, cười nói: “Tôi xin lỗi trước.”
“Lời xin lỗi này của cô, tôi không thể chấp nhận, thứ nhất sai không phải ở cô, nhận thì hổ thẹn, thứ hai tôi không thể thay thế Văn Khâm.” Diệp Tiêu Nhiên ấn tay, “Tôi không để ý người khác nghĩ gì về tôi, nhưng tôi không thích có người chỉ trỏ Văn Khâm, cô hẳn là hiểu rõ cảm giác này.”
“Tôi hiểu ý Kiêu tỷ.” Đều là phụ nữ, cũng thích phụ nữ, cô biết rõ tâm tình bao che khuyết điểm của Diệp Tiêu Nhiên.
Thật ra mục đích của Lăng Thiên Dục rất đơn giản, hạng mục kẹt ở cấp cao của tập đoàn Trung Á, cô làm chủ tịch không thể trực tiếp ra mặt đàm phán, nhưng tổ dự án không đẩy mạnh được, cũng không thể kéo dài.
Điểm lợi nhuận kia, không phải không áp chế được, là người của tổ dự án không nắm bắt được trọng điểm, bị tập đoàn Trung Á chiếm thế thượng phong. Thật ra cô chỉ cần có cơ hội tiếp xúc đến người phía sau màn Nghiêm Văn Khâm, thì sẽ có cách thuyết phục cô ấy nhường ra điểm này, lợi ích lui tới, ngoại trừ tiền còn có thể có những thứ khác.
Phong ba của Rose hoàn toàn thành toàn cho kế hoạch và ý tưởng này của cô, ảnh hưởng làm lớn chuyện này, Nghiêm Văn Khâm sẽ kiêng kị danh dự của Diệp Tiêu Nhiên, Diệp Tiêu Nhiên cũng sẽ để ý mặt mũi của tập đoàn Trung Á, tự nhiên đều sẽ được coi trọng.
Đây là điểm mà người yêu mới có thể để ý, người bên ngoài không thể trải nghiệm, cho nên chiêu này đối với các nàng, hữu dụng.
Trò chuyện được một nửa, cửa phòng bao bị gõ, Niên Thiếu Dương cung kính mở cửa, nói: “Kiêu tỷ, chị Văn Khâm tới.”
Cùng với tiếng ho khan yếu ớt, ngoài cửa có một người phụ nữ đeo khẩu trang đi vào, cô ấy còn chưa tới gần sô pha, Diệp Tiêu Nhiên đã nghênh đón, giọng nói trong nháy mắt dịu dàng, “Không phải bảo chị ở nhà nghỉ ngơi sao, sao lại chạy ra ngoài.”
“Chị làm sao rảnh rỗi được, hơn nữa có khách quý đến, chị cũng muốn đến gặp một chút.” Giọng nói của cô ấy khàn khàn yếu ớt, khẩu trang che khuất nửa khuôn mặt, chỉ cần nhìn đôi mắt dịu dàng như nước kia, cũng đủ để khiến người ta sinh ra cảm giác thân thiết.
Mái tóc giữa ngang vai, tự nhiên rủ xuống, phô trương hơi thở tao nhã lịch sự.
Lăng Thiên Dục và Liễu Tư Dực cũng đứng lên, Nghiêm Văn Khâm lễ phép tiến lên, giơ tay tự giới thiệu: “Xin chào, Nghiêm Văn Khâm.”
“Lăng Thiên Dục.”