TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hoa Hồng Đỏ - Túy Phong Lâm - Chương 69

  1. Trang chủ
  2. Hoa Hồng Đỏ - Túy Phong Lâm
  3. Chương 69
Prev
Next

Edit: phuong_bchii

________________

Liễu Tư Dực ở trên sân thượng gọi điện thoại hơn mười phút, liên lạc tất cả những người có thể nghĩ đến một lần, những người thường xuyên trà trộn vào quán bar, hội sở, vòng luẩn quẩn đều trùng khớp, chỉ cần đả thông quan hệ, chỉ cần người này chơi ở trong vòng luẩn quẩn này, tìm người không khó.

Nói chuyện điện thoại xong, nàng kéo cửa sổ ra, ung dung châm một điếu thuốc, màu trắng mờ mịt nhìn không thấy điểm cuối, cảnh đêm tiểu khu rất đẹp, đèn cây quấn quanh đầu cành, chợt lóe, tựa như trăm hoa muôn hồng nghìn tía, nở rộ trong tuyết.

Tay bị băng gạc trói cứng ngắc kẹp điếu thuốc, nàng sẽ lơ đãng thất thần, cho đến khi tàn thuốc rơi vào đầu ngón tay mới có thể tỉnh táo.

Nàng thường xuyên cảm thấy mình quanh quẩn trong hiện thực và mộng cảnh, khi thì cảm thấy tất cả những thứ này không chân thật, khi lại có thể cảm giác được trái tim đang đau.

Trong thoáng chốc, từng cơn gió lạnh đánh thức nàng lần nữa, nàng dụi tắt điếu thuốc, nhìn chằm chằm bức họa nghi phạm một hồi, giống như muốn khắc sâu khuôn mặt này vào trong đầu, mặc kệ gặp ở bất cứ nơi nào, cũng có thể lôi hắn ra khỏi đám người.

Trong phòng, Hải Dụ ở trong hệ thống công ty điều tra người dùng của Lăng Thương Vũ, hai trợ lý đang biên soạn không có gì khả nghi, có một tài xế kiêm vệ sĩ thuê từ bên ngoài, tư liệu không đầy đủ.

“Người này tên Kiều Sơn, chỉ có một cái tên và số chứng minh thư, cũng không có ảnh chụp.” Hải Dụ đang thẩm vấn trong phạm vi quyền hạn đã tra rõ hết thảy, tài liệu từng nhân viên của tập đoàn Lăng Duệ đều rất toàn diện, ngoại trừ lý lịch và gia đình, người liên lạc khẩn cấp cũng là mục bắt buộc điền khi nhậm chức, nhưng Kiều Sơn này cái gì cũng không có.

Lăng Thiên Dục hai mắt khép hờ, cô nhớ rõ Lăng Thương Vũ sẽ gọi một người là “A Sơn”, có phải chính là người ngày đó cùng vào cùng ra với cậu ta hay không? Tài xế kiêm vệ sĩ, giống như hình với bóng, hẳn là tâm phúc.

Người đàn ông đêm đó giúp Lăng Thương Vũ che dù chẳng lẽ chính là Kiều Sơn sao?

Điều tra người Hải Dụ rất có kinh nghiệm, không tìm thấy, cô ấy dùng số chứng minh thư nhờ bạn bè tìm kiếm giúp mình, kết quả không ngoài dự đoán.

“Nhị tiểu thư, số chứng minh thư của Kiều Sơn là giả, tôi nghi ngờ tên của hắn đều là giả.”

“Điều tra hắn rõ ràng cho tôi.” Lăng Thiên Dục không bất ngờ, nếu như là dùng để làm việc tâm phúc, nhất định sẽ bảo vệ tốt, không dễ dàng tra được như vậy.

Cô nhìn về phía ban công, Liễu Tư Dực dựa vào bên cửa sổ, bị gió thổi rối tóc, nàng giống như đang tự trừng phạt mình, vứt bỏ mình ở một góc, một mình ảm đạm đau lòng.

Lăng Thiên Dục đi qua, cách tấm kính ngóng nhìn nàng, tựa như nàng đã từng ở bên chính mình, vĩnh viễn đứng ở một bên, không quấy rầy, không rời đi.

“Nhị tiểu thư, ban công lạnh như vậy, hay là đưa áo cho cô ấy?” Lam Doanh cầm áo bông, có chút lo lắng.

“Cô ấy ra ban công chính là muốn tránh chúng ta, để cô ấy yên tĩnh đi.”

“Ngộ nhỡ bị cảm…”

“Cảm thì để tôi chăm sóc.” Lăng Thiên Dục đỡ trán thở dài, hiện tại chỉ cần Liễu Tư Dực muốn phát tiết ra, làm cái gì cũng được, nhưng nàng đã quen nhẫn sự giấu cảm xúc, nuốt bi thương vào trong lòng, một mình chịu đau khổ dày vò.

Hải Dụ đang bận, Lam Doanh ngồi xổm một bên, than thở. Nhị tiểu thư cùng tam phòng tứ phòng chiến hỏa đã tiến vào trạng thái giằng co, mâu thuẫn xung đột cũng đang thăng cấp, còn kém giáp mặt tuyên chiến.

Trong thời gian này, Kỳ Mộc Uyển gọi điện, hỏi thăm về việc Rose bị cháy, Lăng Thiên Dục đã trò chuyện vài câu với cô ấy, không có tâm trạng để nói nhiều. Kỳ Mộc Uyển lấp lửng muốn hỏi Lam Doanh, Lăng Thiên Dục trực tiếp đưa điện thoại cho người trong cuộc.

“Lam Doanh, Mộc Uyển điện thoại.”

“Hả?” Lam Doanh có chút không phản ứng kịp, “Ồ…” Tim đập chợt nhanh hơn, mặt cũng bắt đầu nóng lên, sao lại thế này? Có chút hồi hộp?

Lam Doanh nhận điện thoại, hít sâu một hơi, ra vẻ bình tĩnh: “Alo ~”

“Gần đây có khỏe không?”

Vẫn là giọng nói ngọt ngào đó, có chút dịu dàng, mang theo một chút mệt mỏi và nhu nhược, nhưng đã xua tan đi những mây mù trong lòng Lam Doanh.

“Khá tốt, chỉ có Hồng không được lắm, Tiểu Võ dù sao cũng giống như em trai của cô ấy.”

“Ừm, chăm sóc tốt cho cô ấy, cũng chăm sóc tốt cho chính mình, quan trọng nhất chính là, bản thân chú ý an toàn.” Hiếm khi Kỳ Mộc Uyển nói chuyện nghiêm túc như vậy, Lam Doanh có chút không quen đối thoại giữa hai người quá mức đứng đắn, giống như mới lạ, cô nàng thậm chí có thể nghĩ ra biểu cảm của Kỳ Mộc Uyển khi nói chuyện.

“Tôi biết, chị cũng…” Lam Doanh có chút khó mở miệng, muốn nói nén bi thương hình như đã muộn, muốn an ủi người ta nhưng một câu cũng nói không nên lời.

“Tôi không sao, tang lễ đều đã xong xuôi, còn có rất nhiều chuyện phải bận, trước như vậy đi.”

Trái tim Lam Doanh như rơi xuống đáy hồ lạnh lẽo, cô nàng còn rất nhiều lời chưa nói, Kỳ Mộc Uyển đã cúp điện thoại. Trước kia vẫn ghét bỏ cô ấy không biết giữ mồm giữ miệng, ăn nói linh tinh, hiện tại cô ấy lại nghiêm túc nói chuyện với chính mình, thậm chí có chút buồn.

Có lẽ khi con người trải qua bi ai, người bên ngoài không thể cảm động lây, nhưng suy bụng ta ra bụng người, cô nàng có thể hiểu được, bất luận là Hồng Tâm hay là Kỳ Mộc Uyển, đều có thể kể với mình, cô nàng cũng có thể ở bên cạnh.

Chỉ là, dường như cô nàng không bị yêu cầu…

Có lẽ mấy ngày Kỳ Mộc Uyển ở đây đúng là đùa giỡn với mình mà thôi.

Là cô nàng không nên nghiêm túc, là cô nàng luôn ghét bỏ từ chối người kia, bây giờ lại như vậy. Lam Doanh có chút chán ghét mình, vốn dĩ người như Kỳ Mộc Uyển chính là khách qua đường vội vàng, căn bản không cùng một thế giới với mình.

Cô ấy mỗi lần đều là bởi vì nhị tiểu thư mới về nước, vì công việc, vì chính sự.

Hiện tại cô ấy có sự nghiệp của mình phải bận rộn, tự nhiên sẽ ở lại nước ngoài, không về nước chẳng lẽ không phải là hết sức bình thường sao?

Lam Doanh cúi đầu, nhìn ánh mắt đưa tình của Lăng Thiên Dục, sinh lòng hâm mộ. Hồng Tâm mặc kệ gặp phải cái gì, nhị tiểu thư vĩnh viễn đều ở đây, mở rộng nội tâm, dang rộng vòng tay để cho nàng dựa vào, còn chính mình thì sao?

Cần và được cần, như thể đều không có.

Cô nàng ngồi xuống bên cạnh Hải Dụ, ôm lấy cô ấy, rầu rĩ không vui.

“Sao vậy? Cúi đầu ủ rũ.” Hải Dụ hỏi.

“Không có gì, chỉ là cảm thấy buồn, đời người vô thường, lòng người khó dò, đột nhiên cảm thấy sống chính là vì trải qua đau khổ, có chút thương cảm.”

Hải Dụ buông chuyện trong tay xuống, nghiêng đầu về phía Lam Doanh, cười cười nói: “Đời người thật ra chính là một quá trình tuần hoàn sinh tử ly biệt, chính chúng ta cũng sẽ có một ngày bởi vì bệnh nặng, ngoài ý muốn hoặc là già yếu mà chết, đau khổ và hạnh phúc đều là vì để cho em cảm nhận được cuộc sống.”

“Đạo lý đều hiểu, nhưng nếu đạo lý có thể làm cho người ta thoải mái một chút, Hồng Tâm hiện tại sẽ không như vậy.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 69"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull