Edit: phuong_bchii
________________
Nửa đêm, yên tĩnh không tiếng động, chỉ có tiếng gõ bàn phím.
Biệt thự giống như chiến trường, Lam Doanh và Hải Dụ nhập vào công việc, phơi bày chuyện giảm nửa giá của hội viên Minh Đức. Lam Doanh trước hết để thủy quân công bố tin tức trên Weibo, sau đó bắt đầu chia sẻ rất nhiều, dẫn tới đề tài bàn tán sôi nổi, cuối cùng 89 hội viên lần lượt online yêu cầu bộ phận chăm sóc khách hàng giải thích.
Nhưng bộ phận chăm sóc khách hàng của Lăng Thiên Network rất lợi hại, nhằm vào lời đồn đãi trên mạng lập tức đáp lại, dùng thuật vòng vo tiến hành giải đáp, giống như một đoàn đội tùy thời chuẩn bị đối phó nguy cơ mà sinh ra, rất có sự gắn kết.
“Nhị tiểu thư, chúng ta xem thường tứ phòng rồi, không ngờ đội ngũ chăm sóc khách hàng lại lợi hại như vậy, quả thực chính là thực lực của một bộ phận quan hệ công chúng.” Lam Doanh chuyển màn hình sang Lăng Thiên Dục, đưa cho cô xem.
Lăng Thiên Dục liếc nhìn một cái, “Không sao, chiến hỏa càng kịch liệt càng tốt không phải sao?
Lam Doanh gật đầu: “Cũng đúng.”
Vì sao tứ phòng lại lấy “Lăng Thiên Network” để đặt tên, chính là bởi vì lúc trước sinh Lăng Thương Thiên ra, ký thác kỳ vọng cao. Cậu ấy tựa như một thiên tài internet, có tư duy tiên tiến và kỹ thuật chuyên nghiệp, nhóm khách hàng mạnh mẽ này đều là cậu ấy tự mình bồi dưỡng.
Ngũ đệ này, là đối thủ thật sự có thể làm việc, không thể khinh thường.
Nhưng chuyện hội viên bất công bị bại lộ, khó giải quyết như vậy, cha con Lăng Quốc Chương sẽ giải quyết như thế nào đây?
Đối với tam phòng, Lăng Thiên Dục hai bước đi, một là để Hải Dụ tra lỗ hổng tài vụ, cô không tin trước đó không làm chuyện giả sổ sách, Lăng Thương Vũ đã ức hiếp đến trên đầu mình, không có lý nào để cho cậu ta sống yên ổn.
Huống chi hai tên phá gia chi tử có siêu xe, biệt thự, cờ bạc, ma túy gì cũng có, chi tiêu hàng ngày như rải tiền, bọn họ từ đâu ra nhiều tiền để tiêu như vậy, chỉ có thể là từ những khoản tiền bị giữ lại từ tài chính của quản cọc.
Mặt khác, cô bảo Lam Phi Húc gần đây để ý bên nhà cung ứng, nếu lợi ích bị đè ép, liệu những nhà cung cấp cấp một mà Lăng Thương Vũ tìm kiếm có khả năng trộn hàng kém chất lượng để thu lợi mà không làm tổn hại đến công trình hay không?
Nếu như bọn họ bị Lăng Thương Vũ áp bức, bản thân nhất định sẽ nghĩ cách giảm bớt chi phí, cho nên nơi này nhất định là một cái cắt vào.
Nếu như đơn thuần bắt đầu từ cuộc sống riêng tư của cậu ta, trước mắt chỉ biết là cậu ta vẫn giao du với một đám người nghiện, không lấy được chứng cứ xác thực.
Lăng Thương Vũ rất xảo quyệt, hiện tại muốn làm cậu ta chỉ có thể xuống tay từ công ty. Cô tin tưởng không có sổ sách hoàn hảo, chỉ có khuyết điểm tìm không thấy.
“Nhị tiểu thư, cô xem cái này đi.” Hải Dụ phát hiện hai năm trước trong lúc hợp tác với Minh Đức và các khách hàng khác, tập đoàn quảncọc có dấu hiệu trốn thuế, cô kéo sổ sách ra, cũng điều ra hợp đồng tương ứng, khiến doanh thu của công ty giảm 30%.
Lăng Thiên Dục nhìn kỹ bảng tư liều, chỉ vào màn hình, Hải Dụ hiểu ý, lấy điện thoại chụp lại.
“Muốn tố cáo sao?” Hải Dụ hỏi.
“Chờ một chút.” Cô đang đợi tin tức của Lam Phi Húc, nghe nói anh ấy đã bắt được manh mối, người phái đến cơ sở sản xuất đêm nay đi trong kho lấy sản phẩm mẫu, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai hẳn là có thể có tin tức.
Mạo muội ra quyền với tam phòng tựa như đánh vào bông, không tổn thương được người, cô muốn vừa ra tay liền đánh thẳng vào chỗ yếu hại.
“Lam Doanh phụ trách tốt khối thủy quân này, Hải Dụ cùng Phi Húc duy trì liên lạc tốt, nếu như anh ấy bên kia có chứng cứ xác thực, làm hai chuyện.” Lăng Thiên Dục bình tĩnh bố cục, mỗi bước đều cẩn thận.”
“Cô nói đi.”
“Sau khi lấy được chứng cứ thì đưa cho truyền thông dám đưa tin Lăng gia, sau đó gửi văn kiện vật chứng liên quan đến bộ phận giám sát đối ứng, tôi muốn bọn họ sau khi truyền thông vừa tung ra thì bị ép hành động.” Lăng Thiên Dục biết thế lực của tam phòng phân bố thẩm thấu rất nhiều nơi, cho nên phải thông qua sự kiện truyền thông lên men sau đó tạo áp lực, chỉ cần cậu ta được mời vào uống trà, Lăng Thiên Dục sẽ có cách làm cho nghiệp vụ quản cọc trong nước vĩnh viễn thoát khỏi sự khống chế của tam phòng.
Dưới lầu ba người thảo luận công việc khí thế ngất trời, đã hai giờ sáng cũng không hề buồn ngủ, Liễu Tư Dực ở trên lầu nghỉ ngơi, cũng là gối đơn khó ngủ.
Nàng cởi băng vải trên tay, để vết thương có thể thông khí, cũng hy vọng có thể sớm hồi phục. Nàng quen dùng tay phải, cánh tay trái bất luận là tốc độ hay là sức lực đều tương đối yếu một chút.
Dù sao Kiều Thanh Sơn còn chưa tìm được, hơn nữa tay vẫn là rất quan trọng.
Ngoài cửa sổ tuyết trong suốt, Liễu Tư Dực đi tới bên cửa sổ, vén rèm cửa sổ lên, ánh trăng chiếu tới, như dòng nước mùa thu lướt qua đáy mắt. Nàng nhìn tập tranh vẽ rách nát trên bàn, trong đầu đều là cảnh Trương Tiểu Võ lâm nạn.
Nàng mở cửa phòng xuống lầu, thấy Lam Doanh vừa pha cà phê xong bưng ra, ba người ngồi dưới đất, trên thảm mềm mại trải mấy cái đệm, bàn trà tựa như bàn làm việc, chất đống rất nhiều văn kiện và tài liệu in ra.
“Nhị tiểu thư, câu này trả lời sao cho tốt, bị nghẹn rồi.” Lam Doanh ngậm bánh quy trong miệng, đang “đánh nhau” với nhân viên chăm sóc khách hàng, bị người ta oán hận không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể thỉnh giáo Lăng Thiên Dục.
Lăng Thiên Dục nhìn thoáng qua, bình tĩnh trả lời: “Trả lời: Chỉ cần kết quả không nhìn nguyên nhân, nếu có thể thay đổi kết quả, cô cứ để từ ngữ hoa lệ hơn một chút.”
“Tuyệt!” Lam Doanh giơ ngón tay cái lên.
Liễu Tư Dực vừa xuống dưới lầu, nghe được các cô đối thoại, dừng bước, sự xuất hiện của nàng hình như có chút dư thừa. Các cô chung sức hợp tác, dùng một loại phương thức khác báo thù cho Trương Tiểu Võ, đồng thời đẩy mạnh kế hoạch của Thiên Dục, mà mình thì sao?
Ngoại trừ dùng giá trị vũ lực bắt được hai tên côn đồ, cái khác giống như cái gì cũng không làm được. Kế hoạch tiếp cận Lăng Thương Bắc gác lại, nàng không có nhiệm vụ trong người, ngược lại liên lụy Tiểu Võ mất mạng.
Gần đây nàng vẫn không nhận điện thoại của Lăng Thương Bắc, không có tâm trạng cũng cố ý lảng tránh, nàng cảm thấy mình rất vô dụng không thể bắt được thủ phạm, cũng không giúp được Lăng Thiên Dục, ngược lại làm cho người ta lo lắng hãi hùng.
Ý nghĩa tồn tại của nàng là gì? Được bảo vệ, được che chở? Thế thôi à?
Bước chân Liễu Tư Dực lại thu trở về, đang chuẩn bị quay đầu, chợt nghe Lăng Thiên Dục gọi nàng: “Tư Dực ~”
Cho dù bận rộn hơn nữa, khoé mắt của cô cũng có thể thoáng nhìn người mình thích.
“Ngủ không được sao? Lại đây ~” Lăng Thiên Dục vẫy tay với nàng, vừa định đứng lên, phát hiện chân đã tê, dưới chân bị trẹo suýt nữa ngã xuống.
Hải Dụ vội vàng đưa tay đỡ cô, Liễu Tư Dực cũng đi tới, Lăng Thiên Dục rất tự nhiên đưa tay kéo nàng, chỉ cảm thấy hai chân bị vô số kim châm đâm trúng thần kinh, bủn rủn tê dại, đứng không vững.