Site icon TruyenVnFull

Hoàng Hậu Trẻ – Khuẩn Ti Mộc Nhĩ - Chương 21

Editor: Dứa

Nhớ đến những gì mình nghe được vào hôm nay, lão phu nhân nở nụ cười.

Vốn tưởng lần này Triệu Quy Nhạn sẽ bỏ mạng, nào ngờ nàng lại tai qua nạn khỏi. Bệ hạ không chỉ phái Giang Diêu tới khám bệnh cho nàng, mà còn đích thân đến một chuyến.

Hiện giờ lão phu nhân gửi gắm hết mọi hy vọng lên người Triệu Quy Nhạn, tất nhiên không mong muốn người trong phủ đồn bậy đồn bạ về nàng.

“Ngươi đi một chuyến, bắt hết những kẻ khua môi múa mép, đánh chúng ba mươi trượng, trừ thẳng nửa năm tiền lương, dạy cho chúng một bài học, sau này không được phép bàn tán lung tung về chủ tử.”

Lý ma ma cúi người nhận lệnh.

Trong phủ lại diễn ra một trận hỗn loạn, dĩ nhiên Triệu Quy Nhạn không hề hay biết.

Sau khi được châm cứu, Triệu Quy Nhạn chưa bao giờ cảm thấy khoan khoái đến nhường này, vừa đặt đầu xuống gối đã chìm vào giấc ngủ, một đêm mộng đẹp.

Hôm sau khi tỉnh dậy, nàng che môi khẽ ngáp, trông lười biếng vô cùng.

Nghe thấy tiếng động, Thải Nguyệt dùng móc bạc chia rèm giường sang hai bên, tìm bộ váy dài màu mận chín mặc cho nàng, sau đó nàng ấy bưng nước ấm tới giúp nàng rửa mặt, cuối cùng mới nói: “Đêm qua nhiều người trong phòng bếp lớn bị đánh gậy, hôm nay vẫn chưa tìm được ai thay thế, chắc đồ ăn sáng sẽ muộn một chút. Nếu tiểu thư đói bụng thì có thể dùng thức ăn còn dư hôm qua trước.”

Triệu Quy Nhạn hơi ngạc nhiên: “Phòng bếp lớn làm sai chuyện gì sao?”

Thải Nguyệt cười hì hì: “Tại họ đơm đặt bậy bạ, lén nói ngài phô trương lãng phí, ỷ được nuông chiều mà nhõng nhẽo, lão phu nhân hạ lệnh đánh gậy bọn họ.”

Thải Nguyệt thực sự hả hê, trước kia mỗi ngày nàng ấy đến nhận thức ăn, không ít lần bị đám người ở phòng bếp lớn chèn ép.

Lần này lão phu nhân dạy dỗ họ một trận, để họ biết các nàng không dễ bắt nạt.

Triệu Quy Nhạn nghe xong chỉ cảm thấy vớ vẩn.

Mình chỉ đổi một đĩa bánh phù dung mà đã trở thành phô trương lãng phí, ỷ được nuông chiều mà nhõng nhẽo à?

Điều khiến nàng buồn cười hơn cả là, họ thấy mình được nuông chiều khi nào?

Trông có vẻ lão phu nhân đang thị uy giúp nàng, nhưng mặt khác, chính bà cũng đang kéo thù hận về cho nàng.

Trong mắt đám người phòng bếp lớn, chỉ nói vài câu cỏn con đã bị trừng phạt nặng như vậy, chắc chắn họ sẽ không phục, khả năng cao còn âm thầm hận nàng.

Dù sao họ cũng đã đàm tiếu về chủ tử nhiều lần, nhưng đến lượt Triệu Quy Nhạn thì bị phạt.

Chẳng lẽ lại không hận nàng?

Triệu Quy Nhạn thở dài, không nghĩ mấy chuyện đó nữa.

Đằng nào cũng chẳng mấy ai đối xử tốt với nàng, nợ nhiều quá nên hết thấy áp lực rồi, nàng không muốn phiền lòng vì đám người râu ria kia.

Triệu Quy Nhạn uống trà nóng, ăn hết toàn bộ số bánh đêm qua.

Hương vị món ăn dư từ đêm qua không còn ngon nữa, may sao Triệu Quy Nhạn không phải người kén chọn, chỉ lẳng lặng ăn cho xong.

Nhưng người ở viện khác lại không dễ nói chuyện như vậy.

Triệu Vân Oanh là thứ nữ, tuy nàng ta được yêu thương, nhưng vào thời điểm này, chắc chắn phòng bếp lớn phải gấp rút chuẩn bị cho lão phu nhân, Dương thị và các chủ tử khác.

Ví dụ như hiện tại, Triệu Vân Oanh đã ôm bụng đói đợi vài canh giờ, nhưng vẫn không thấy ai dọn đồ ăn sáng lên.

Nàng ta xanh mét mặt mày nổi trận lôi đình.

“Bên phòng bếp lớn làm ăn kiểu gì thế? Gần trưa rồi mà vẫn không có ai đưa đồ ăn sáng tới đây hả?”

Exit mobile version