Site icon TruyenVnFull

Hoàng Hậu Trẻ – Khuẩn Ti Mộc Nhĩ - Chương 28

Editor: Dứa

Triệu Quy Nhạn ngơ ngác dựa vào ngực Trình Cảnh Di, ngước mắt nhìn hắn.

Nét cười hiếm hoi của Trình Cảnh Di ẩn trong khóe mắt, thoáng trên đuôi mày, khiến gương mặt sắc bén của hắn trở nên mềm mại hơn.

Hình như hắn không tức giận.

Triệu Quy Nhạn đặt tay trên ngực Trình Cảnh Di, cảm nhận được tiếng tim đập đều đều dưới lòng bàn tay.

Mỗi nhịp mạnh hơn một chút.

Nàng bị tiếng tim đập này quấy nhiễu đến mức lòng dạ rối bời, gương mặt đỏ ửng. Nàng luống cuống tách khỏi lồng ngực hắn, ngẫm nghĩ một chốc, nàng nhỏ giọng hỏi: “Bệ hạ, đau không?”

Trình Cảnh Di liếc nhìn nàng, từ chối cho ý kiến.

Triệu Quy Nhạn mỉm cười lấy lòng hắn: “Bệ hạ lợi hại quá, thần thiếp sợ đau nhất, chỉ va đập nhẹ thôi cũng sẽ giàn giụa nước mắt. Thần thiếp cũng không mạnh khỏe như Bệ hạ, đội trời đạp đất, dẫu bị cắt mấy đao vẫn không chớp nửa con mắt, nhăn nửa lông mày.”

Nghe vậy, Trình Cảnh Di phì cười, hắn cong ngón tay gõ nhẹ lên trán nàng: “Tài nịnh nọt của nàng ngày càng tiến bộ rồi đấy. Mấy ngày trước nàng chỉ viết một lá thư mà đã xấu hổ, trốn tránh không gặp trẫm, hiện giờ vừa cất tiếng thì nói không cần nghĩ, đúng là đã cải thiện.”

Triệu Quy Nhạn che trán, khẽ hừ một tiếng, sao nhắc tới chuyện đó nữa?

Trình Cảnh Di dời mắt, hắn chỉ trêu nàng một chút thôi.

Hắn chậm rãi bước về phía trước.

Lần này Triệu Quy Nhạn không dám ngẩn người nữa, nàng xếp hai tay lên nhau đặt trước bụng, đi bước nhỏ theo sau Trình Cảnh Di.

Hai người nhanh chóng trở về Phượng Nghi Cung. Thấy Trình Cảnh Di tiến thẳng đến bàn, Triệu Quy Nhạn mấp máy môi nhưng cuối cùng vẫn không dám hỏi.

Đây là hoàng cung của Bệ hạ, hắn thích ở đâu thì ở đó.

Mấy ngày nay Triệu Quy Nhạn luôn bận việc thành hôn, không thể ngon giấc, hôm nay lại cuốc bộ xa như vậy, nàng hơi mệt. Triệu Quy Nhạn sai cung nữ cởi áo choàng ngoài cho mình, rồi nàng vén chăn gấm lên và nằm xuống, muốn ngủ nướng tiếp.

Bấy giờ Thải Nguyệt bước vào, trông rất lưỡng lự. Triệu Quy Nhạn ôm chăn ngồi dậy, che miệng ngáp nhẹ, từ tốn hỏi nàng ấy: “Thải Nguyệt, ngươi muốn nói với ta chuyện gì à?”

Thải Nguyệt chắp tay trả lời: “Bên ngoài có vài vị nương nương muốn đến thỉnh an ngài. Nương nương, ngài muốn gặp các nàng không?”

Hoàng hậu không chỉ phải thỉnh an Thái hậu trong ngày tân hôn đầu tiên, mà còn phải nhận thỉnh an từ các phi tần hậu cung.

Triệu Quy Nhạn hơi bất ngờ: “Nương nương gì?”

Thải Nguyệt nhìn mặt nàng, lo nàng sẽ không vui, đáp: “Là phi tần của Bệ hạ…”

Triệu Quy Nhạn “Ồ” một tiếng, cúi đầu, trong mắt thoáng qua vẻ lạnh lẽo.

Nguyên nhân cái chết của a tỷ vẫn chưa rõ ràng, người trong hậu cung này đều có khả năng là hung thủ.

Nàng còn chưa nghĩ ra kế sách hoàn hảo để đến gặp các nàng, không ngờ họ lại chủ động đưa mình tới cửa.

Cũng tốt, hôm nay gặp mặt trước, nàng có thể thăm dò thật giả.

Sau vài nhịp thở, nàng mới bước xuống giường: “Thải Nguyệt, giúp ta thay đồ.”

Thải Nguyệt cung kính mặc trang phục cho nàng.

Triệu Quy Nhạn nhẹ nhàng giẫm lên tấm thảm mềm mại, vòng qua tấm bình phong hoa và chim tước vàng, thấy Trình Cảnh Di vẫn đang ngồi đọc sách trước bàn.

Nàng ngẫm nghĩ rồi bước qua, dừng trước mặt Trình Cảnh Di.

“Bệ hạ, thần thiếp định ra ngoài gặp các phi tần, ngài muốn đi cùng không?”

Trình Cảnh Di cười khẩy, trong mắt hiện lên vài phần lạnh lẽo như có như không: “Nàng xác định muốn trẫm đi cùng?”

Triệu Quy Nhạn định hỏi, đây là chuyện đương nhiên mà?

Nàng là tân nương vừa đến, không hiểu tính cách đám phi tần đó, hắn vốn nên ra với nàng và ở bên cạnh để tiện hỗ trợ nàng một chút.

Nhưng nhìn ánh mắt lạnh tanh của Trình Cảnh Di, nàng lại không dám nói.

Không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy nếu nàng nói Trình Cảnh Di đi cùng mình thì sẽ chọc giận hắn.

Triệu Quy Nhạn “Ồ” một tiếng, chậm rãi bước ra ngoài: “Vậy thần thiếp đi một mình.”

Trình Cảnh Di quan sát bóng lưng nàng, sau đó cụp mắt, nghiêm túc đọc sách.

Trong điện và ngoài điện chỉ cách nhau một tấm rèm hạt, Triệu Quy Nhạn rời khỏi nội điện, quay đầu nhìn thoáng qua, có thể lờ mờ thấy bóng dáng Trình Cảnh Di.

Thật ra cũng không có nhiều phi tần, phần lớn chỉ do Tống Thái hậu ép buộc nhét vào.

Vài người bà ta thấy khá ổn, vài người được các đại thần trong triều đưa vào để thử vận may sau này.

Triệu Quy Nhạn nhìn nhóm phi tần mỗi người một vẻ.

Phi tần đứng đằng trước dường như có địa vị cao nhất trong số các nàng, nàng ta mặc bộ váy cung đình với hoạ tiết cành hoa hải đường, trông hiền thục xinh đẹp.

Trên người nàng ta thoang thoảng mùi hương Triệu Quy Nhạn vô cùng quen thuộc.

Đã có Triệu Thanh Loan đoan trang hào phóng được gia tộc dày công bồi dưỡng, lại thêm Triệu Vân Oanh tùy hứng được nuông chiều từ nhỏ.

Triệu Quy Nhạn không biết nàng ta, nhưng có thể đoán ra danh tính của nàng ta.

Con gái của Thừa tướng, Liễu Nghi Lan.

Triệu Quy Nhạn cẩn thận hồi tưởng, nàng ta là Thục phi được chính Thái hậu sắc phong, cũng là phi tần có địa vị cao nhất dưới Hoàng hậu.

Tiến cung năm Cảnh Hoà thứ bảy.

Dạo trước, khi Trình Cảnh Di lập Triệu Thanh Loan làm Hoàng hậu, ngay sau đó Thái hậu đã bàn bạc với Trình Cảnh Di về việc sắc phong thêm vài vị phi tử để lấp đầy hậu cung, nhưng bị Trình Cảnh Di gạt bỏ.

Thái hậu đành tự quyết định, hạ chỉ đón con gái Thừa tướng Liễu Nghi Lan vào cung, phong làm Thục phi.

Triệu Quy Nhạn nhìn lướt qua đám người phía dưới, không có ngoại lệ, ai cũng là phi tử được Thái hậu lần lượt sắc phong trong thời gian qua.

Có Lệ phi, con gái thứ của Thượng thư Binh Bộ.

Hiền phi, con gái dòng chính của Đại Lý Tự Khanh.

Những người khác là quý nhân, xuất thân không bằng ba vị này, nhưng cũng đến từ thế gia đại tộc.

Triệu Quy Nhạn nhíu mày.

Gia tộc bên phía phụ thân của mấy vị phi tần có địa vị cao này đều là các đại thần quyền cao chức trọng, Thái hậu thực sự dồn hết tâm sức để củng cố ngai vàng cho Trình Cảnh Di.

Trước khi tiến cung, Triệu Quy Nhạn đã hỏi thăm sơ qua, mấy năm nay Thái hậu nhét nhiều người vào cung, nhưng trước mắt nàng chỉ thấy bấy nhiêu người, vậy những người khác đâu?

Exit mobile version