Lang Quân Yêu Nghiệt Của Ta - Chương 4
“Nhưng ngón chân của ngươi đã đông cứng đến đỏ bừng rồi.”
“Cái đó… cái đó…” Phù Minh cảm thấy mặt mình càng đỏ hơn, hắn lắp bắp, còn chưa kịp tìm ra lý do mới, đã bị người phụ trách lễ nghi luôn đi theo bên cạnh công chúa dẫn đi.
Hắn cứ tưởng mình sắp bị đuổi đi, nhưng người phụ trách lễ nghi lại đưa hắn đến một căn phòng ấm áp, để hắn thay quần áo bông và giày bông mềm mại thoải mái.
“Sau này ngươi sẽ phụ trách những công việc lặt vặt ở Thần Hi viện.”
Người phụ trách lễ nghi có mái tóc hoa râm được chải gọn gàng ra sau đầu: “Đừng có lười biếng.”
Phù Minh ngơ ngác gật đầu, bàn tay đầy sẹo không ngừng cọ xát trên lớp áo bông mềm mại, cả người hắn như đang nằm mơ, không dám tin tất cả những điều này là thật…
Hắn đã thể hiện kém cỏi như vậy, nhưng vẫn được nàng chọn lựa.
Nhịp tim chậm chạp bắt đầu đập dữ dội, đôi mắt xanh lam của Phù Minh càng lúc càng sáng, m.á.u của hắn bắt đầu sôi trào, hoa văn của bán yêu trên lưng dần dần sáng lên.
Thiếu niên nhỏ tuổi phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ không khác gì dã thú từ trong cổ họng, cố gắng kìm nén sự thôi thúc muốn vẫy đuôi sói, nhưng niềm vui sướng tột độ lại bị giọng nói bình tĩnh của người phụ trách lễ nghi phá vỡ ngay sau đó: “Đừng vui mừng nữa, đeo cái này vào.”
Đối phương nói xong, ném một vật nặng nề đến trước mặt hắn.
Phù Minh sửng sốt, chậm rãi cúi đầu xuống.
Hắn nhìn thấy một chiếc mặt nạ bằng sắt đen kịt, sắt đen lạnh lẽo lướt qua vết thương chưa lành trên mặt mang đến cơn đau khó tả, giống như một chiếc mũ sắt khổng lồ.
“Điện hạ cao quý, không thích những thứ xấu xí.”
Ánh mắt của người phụ trách lễ nghi lạnh lùng: “Sau này khi làm nhiệm vụ, ngươi phải đeo mặt nạ, cũng không được để lộ da thịt trước mặt điện hạ, nếu còn để điện hạ bị kinh hãi, tự mình cút đi.”
…