Lang Quân Yêu Nghiệt Của Ta - Chương 59
Cuối cùng hung hăng hôn lên môi vợ nhỏ một cái, Yêu Vương bệ hạ rốt cuộc cũng tìm được lý do nắm tay vợ nhỏ, thuận theo bụng nhỏ săn chắc sờ xuống, trong mắt tràn đầy tình yêu vặn vẹo: “Vì Điện hạ muốn giúp thuộc hạ chải lông như vậy, thuộc hạ sao có thể không thành toàn cho Người chứ?”
Tang Niệm Niệm bị hắn bắt nạt đến mức không thở nổi: “…?”
“Không phải, đợi đã…”
Nàng đúng là có nói muốn giúp hắn chải lông đuôi, nhưng không có nói muốn giúp hắn chải lông chỗ khác… Sao hắn có thể…
!!! Phù Minh!!!
…
…
Một ngày bận rộn nhanh chóng trôi qua, Lâm Mộ Thủy cuối cùng cũng làm xong hàng loạt công việc phức tạp như hầu hạ mèo, nấu cơm cho mèo, tắm cho mèo, đọc truyện cho mèo.
Đợi đến khi hắn cuối cùng cũng dỗ dành được Miêu tổ tông ngủ, rảnh rỗi nghỉ ngơi, mới nhớ ra mình đã cả ngày không gặp tiểu sư muội.
“Cô nương sáng nay cùng các ngươi đi chải lông đâu?” Lâm Mộ Thủy chặn mấy người chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi lại: “Sao không thấy nàng ta?”
“Nàng ta…” Mấy người bị chặn lại ánh mắt có chút né tránh: “Chắc, chắc là c.h.ế.t rồi.”
Lâm Mộ Thủy: “?”
“Có ý gì?”
Hôm qua hắn đã dặn dò với mấy người chải lông kia rồi, chỉ là chải lông thôi, đáng lẽ không nên gặp nguy hiểm mới đúng.
“Là, là Yêu Vương bệ hạ phái người đến bắt đi.” Lâm Mộ Thủy rất có uy tín ở Thất hào yêu quật, mấy người kia cũng không dám giấu giếm, kể lại chuyện sáng nay thằn lằn yêu đến đòi người.
“Mấy người đi sáng nay, đều, đều không trở về.” Trong mắt một người có chút hoảng sợ, ai mà không biết Yêu Vương rất tàn bạo, trước kia cũng không phải là không có vật hiến tế vì quyền lực mà tìm mọi cách, muốn đến hầu hạ bên cạnh Yêu Vương.
Nhưng tất cả những người đến gần hắn, đều c.h.ế.t cả.
Nghe nói Tang Niệm Niệm bị thằn lằn yêu bên cạnh Yêu Vương mang đi, Lâm Mộ Thủy nhíu chặt mày, tâm trạng nặng nề.
Hiện giờ đan điền của hắn đã bị hủy, tu vi giảm sút, thực lực không khác gì tiểu yêu bình thường, nếu liều mạng, cứu Tang Niệm Niệm từ tay đại yêu như Huyền Miêu còn có chút nắm chắc, nhưng Yêu Vương Phù Minh…
Đang nghĩ ngợi, thằn lằn yêu đã đến một lần vào buổi sáng lại đến.
Lần này nó không còn dáng vẻ kiêu ngạo như trước nữa, mà là một bộ dạng hòa ái dễ gần: “Ai là Lâm Mộ Thủy?”
Một lát sau, Lâm Mộ Thủy nhìn cánh cửa lớn ở lối vào yêu quật, hồi lâu không nói nên lời.