Site icon TruyenVnFull

Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng! - Chương 103

Lục Trầm đút hai tay vào túi, ánh mắt dịu dàng nhìn vào đôi mắt của Dư Vãn.

 

Dư Vãn mỉm cười đứng dậy, bước tới nắm lấy tay anh.

 

“Sao anh lại tới đây? Công việc công ty xử lý xong rồi à?”

 

Giọng nói của Dư Vãn không tự chủ mà dịu dàng hẳn đi.

 

Lục Trầm mỉm cười gật đầu, thấy công ty đã bắt đầu có hình dáng ban đầu, trong lòng anh hiện lên sự hài lòng.

 

“Vãn Vãn nhà anh giờ cũng có thể một mình gánh vác rồi.”

 

Dư Vãn ngượng ngùng gãi đầu, chợt nhớ tới chuyện của Ôn Vũ Thần, cô lập tức kéo Lục Trầm ngồi xuống.

 

Sau khi nghe rõ ngọn ngành, sắc mặt của Lục Trầm liền lạnh xuống.

 

Anh theo bản năng siết c.h.ặ.t t.a.y Dư Vãn, khẽ hỏi:

 

“Vãn Vãn, em nghĩ thế nào?”

 

Vẻ mặt Lục Trầm vẫn lạnh nhạt như thường, nhưng trong ánh mắt lại có chút bồn chồn.

 

Dư Vãn bỗng nảy ra ý định muốn cố ý trêu chọc anh.

 

“Chuyện này em phải xin chỉ giáo từ anh, dù gì anh cũng có kinh nghiệm mở công ty hơn em.”

 

Lục Trầm chạm nhẹ lên mũi mình, ánh mắt hơi lảng tránh.

 

“Cái đó… Anh thấy bây giờ mà nhận anh ta vào công ty thì không ổn chút nào.”

 

“Ôn Vũ Thần vừa mới giải ước, nếu ký hợp đồng với công ty em, chắc chắn sẽ gây ra thêm không ít trở ngại.”

 

Dư Vãn dựa vào ghế sofa, bình tĩnh đáp:

 

“Đúng vậy, nên em đã từ chối rồi.”

 

“Ít nhất cũng phải đợi đến khi công ty em và Ôn Vũ Thần có thực lực ngang nhau, mới có thể danh chính ngôn thuận ký hợp đồng.”

 

Nhìn dáng vẻ suy tư của Dư Vãn, sắc mặt của Lục Trầm lập tức tối sầm lại.

 

“Vãn Vãn, em thật sự muốn ký hợp đồng với anh ta sao?”

 

Dư Vãn giật mình, biết anh đã hiểu lầm, vội vàng giải thích:

 

“Tất nhiên là không, ý em chỉ là công ty và nghệ sĩ cần có thực lực tương xứng.”

 

Nhưng rất nhanh, Dư Vãn lại rơi vào một vòng lo lắng mới.

 

“Công ty quản lý này vừa mới thành lập, em có thể chiêu mộ được nghệ sĩ kiểu gì chứ?”

 

Cô dùng ngón tay gõ gõ lên bàn, bất giác cảm thấy phiền não.

 

Lục Trầm thở phào nhẹ nhõm, giọng nói dịu dàng hơn hẳn:

 

“Chẳng lẽ Vãn Vãn không muốn chơi trò săn quái vật sao?”

 

Dư Vãn ngẩn người.

 

“Hả?”

 

Lục Trầm nắm lấy tay cô, ánh mắt dịu dàng, sâu lắng.

 

“Nhìn một diễn viên nhỏ dần dần trưởng thành, từng bước ngồi lên vị trí cao nhất, chẳng phải rất thú vị sao?”

 

Tâm trạng của Dư Vãn lập tức được khơi dậy, cô cười dựa vào vai anh.

 

“Đúng là thầy Lục biết cách nói chuyện mà.”

 

Một tháng sau, công ty Trầm Vãn hoàn tất trang trí và chính thức đi vào hoạt động.

 

Kiều Sở Sở vô cùng phấn khích, cô nhìn bộ đồ công sở được thiết kế riêng trên người mình mà suýt khóc.

 

“Từ hôm nay, em chính là trợ lý riêng của chị rồi.”

 

Dư Vãn nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô ấy, không nhịn được bật cười.

 

“Đi làm quen với công việc đi đã nhé.”

 

Kiều Sở Sở gật đầu, quay người bước ra ngoài.

 

Công ty được chia thành nhiều bộ phận, Dư Vãn đã đặc biệt tuyển dụng các nhân tài chuyên môn cho từng mảng.

 

Từ một không gian lạnh lẽo, công ty nay trở nên nhộn nhịp khác thường.

 

Chiều hôm ấy, điện thoại trong văn phòng Dư Vãn reo lên.

 

“Alô, xin hỏi ai vậy?”

 

Cô vừa lật tài liệu vừa thuận miệng hỏi.

 

Exit mobile version