Site icon TruyenVnFull

Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng! - Chương 118

Dư Vãn mỉm cười, lên tiếng:

 

“Xem em kìa, cứ làm như lần đầu nhìn thấy người nổi tiếng vậy. Sau này chị sẽ đưa em đến những sân khấu lớn hơn nữa.”

 

Kiều Sở Sở vội gật đầu, ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy nhiều bậc tiền bối trong giới và những ngôi sao nổi tiếng.

 

Cô xoa xoa tay, đợi đến khi Dư Vãn ổn định chỗ ngồi, liền không kìm được mà chạy đến xin chữ ký và chụp ảnh cùng thần tượng.

 

Nhìn dáng vẻ hạnh phúc của Kiều Sở Sở khi được thỏa lòng fan hâm mộ, Dư Vãn không khỏi chua chát nói:

 

“Hóa ra em thích họ, thế mà chẳng chịu nói để chụp cùng chị một tấm nào.”

 

Kiều Sở Sở lập tức chạy lại, cười híp mắt.

 

“Đương nhiên em thích chị Dư nhất chứ. Nào, chị Dư, nhìn vào ống kính đi.”

 

Kiều Sở Sở giơ máy ảnh lên, tìm góc chụp đẹp nhất.

 

Cô chụp liên tục vài bức ảnh của Dư Vãn, sau đó đăng lên Weibo.

 

“Chị tiên cá xinh đẹp quá, tôi mê chị mất thôi.”

 

Không ít fan nhận ra đây chính là hiện trường lễ trao giải Bạch Ngọc.

 

【Vai diễn của chị Dư lần này được đề cử rồi, thật sự xuất sắc.】

 

【Đúng thế, sự tiến bộ của chị Dư ai cũng thấy rõ. Trước đây chúng ta đã hiểu lầm chị ấy rồi.】

 

【Chị Dư mới là “người thật” của showbiz. Gặp phải những kẻ giả tạo mới thấy quý trọng chị ấy hơn.】

 

Khu vực bình luận nhanh chóng bị fan lấp đầy, liên tục khen ngợi nhan sắc và diễn xuất của Dư Vãn.

 

Dư Vãn vừa lướt bình luận vừa cười không khép miệng lại được.

 

Đột nhiên, video call của Lục Trầm hiện lên.

 

Dư Vãn nhanh chóng nhấc máy, cười hỏi:

 

“Hôm nay có nhớ em không?”

 

Lục Trầm thành thật gật đầu, anh vừa bước ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ khoác hờ chiếc áo choàng tắm.

 

Những giọt nước trên vai long lanh như ngọc, vài giọt còn lăn chậm xuống.

 

Dư Vãn nuốt khan, hạ giọng nói:

 

“Hiện tại lễ trao giải vẫn chưa bắt đầu, lát nữa MC sẽ đến.”

 

Lục Trầm mỉm cười gật đầu, ngắm nhìn gương mặt rực rỡ của cô.

 

“Vãn Vãn nhà anh thật sự xinh đẹp.”

 

Gò má của Dư Vãn thoáng ửng đỏ.

 

“Thôi, về nhà rồi hẵng nói tiếp.”

 

Cô cúp máy, vừa đặt điện thoại xuống thì Lý Yên ngồi phía sau đã vỗ vai cô.

 

“Chị Dư, lại gặp nhau rồi.”

 

Lý Yên vô cùng hào hứng. Trong số những nữ nghệ sĩ trong giới, người cô ngưỡng mộ nhất chính là Dư Vãn.

 

Dư Vãn mỉm cười bắt tay cô. Khi gặp được người quen, thần kinh đang căng thẳng của cô cũng thả lỏng đôi chút.

 

“Lý Yên, hôm nay em đến làm khách mời sao?”

 

Lý Yên gật đầu liên tục, chu môi, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ.

 

“Chị Dư, diễn xuất của chị thật sự rất tuyệt. Còn em thì chẳng đạt được tới mức đó, chỉ có thể ngồi dưới khán đài thôi.”

 

“Thật ra em cũng rất khao khát được đứng trên sân khấu nhận giải.”

 

Dư Vãn mỉm cười, nhẹ nhàng an ủi:

 

“Nhất định sẽ có ngày đó. Đôi khi, sự lựa chọn còn quan trọng hơn cả nỗ lực.”

 

“Tính cách em lanh lợi, hoạt bát. Thử nhận những vai diễn tương tự xem sao…”

 

Dư Vãn kiên nhẫn chia sẻ nhiều kinh nghiệm.

 

Lý Yên chăm chú lắng nghe, ánh mắt đầy sự sùng bái, giơ ngón cái về phía cô.

 

Exit mobile version