Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng! - Chương 122
Nhân lúc đội trưởng Vương Thạch không chú ý, Lục Trầm nhanh chóng sao chép lại đoạn video giám sát.
Người bạn mà anh nhắc đến là một hacker đẳng cấp thế giới, đủ khả năng khôi phục đoạn video bị xóa.
Hai người phối hợp nhịp nhàng, không chút sơ hở.
Sau khi lấy được video, Lục Trầm lập tức gửi cho bạn mình.
“Vãn Vãn, chờ thêm một chút nữa thôi, rất nhanh chúng ta sẽ có chứng cứ.”
Dư Vãn khẽ cười tinh nghịch, khoanh tay trước ngực:
“Không, chậm nhất là chiều mai, chúng ta sẽ có chứng cứ.”
Lục Trầm ngẩn người, sau khi nghe kế hoạch của Dư Vãn, anh chau mày.
“Lý Gia Kỵ là một con cáo già. Nếu tới khách sạn mà phát hiện điều gì bất thường, e rằng hắn sẽ không mắc bẫy.”
Dư Vãn khoanh tay sau lưng, bình thản đáp:
“Nhưng khách sạn là do hắn đặt, chắc chẳn hẳn sẽ mất cảnh giác.”
“Hơn nữa, Lý Như không phải người đầu tiên hắn tìm cách lạm dụng. Với kinh nghiệm dày dặn của mình, khi đối mặt với một nữ diễn viên vô danh, hắn sẽ càng thêm tự tin và coi thường.”
Lục Trầm đã hiểu ra, mỉm cười nói:
“Được rồi, Vãn Vãn suy nghĩ còn chu đáo hơn anh.”
Dư Vãn thở dài, tựa đầu vào vai Lục Trầm, khẽ nói:
“Lần này không chỉ để giúp Lý Như, mà còn để bảo vệ những người đã bị tổn thương nhưng không thể lên tiếng.”
Lục Trầm cúi xuống hôn lên trán cô, nghiêm túc nói:
“Đúng vậy. Ai mà biết còn bao nhiêu người đang sống trong bóng tối của hẳn. Chúng ta đã đưa ra một quyết định đúng đắn.”
Chiều hôm sau, tin nhắn từ Lý Gia Kỵ được gửi đến.
“Cô bé xinh đẹp, tôi đang ở phòng 401 khách sạn Hào Nhân chờ em.”
Cả người Lý Như run lên. Nghĩ đến cảnh tượng hôm đó, cô không khỏi rùng mình.
“Chị Dư, Lý Gia Kỵ vừa nhắn tin rồi.”
Dư Vãn gật đầu, sau khi xác định địa điểm, cô lập tức sắp xếp người đi kiểm tra trước và đặt hai phòng liền kề phòng 401.
Thấy Lý Như căng thẳng, Dư Vãn bước tới, nhẹ nhàng vỗ lưng cô:
“Đừng sợ, có chị ở đây, em tuyệt đối sẽ không gặp chuyện gì đâu.”
Môi dưới của Lý Như bị cô cắn đến rướm máu, ánh mắt ánh lên những giọt lệ, cảm xúc bộc phát mãnh liệt.
Cuối cùng, cuối cùng cũng có cơ hội kéo hắn xuống địa ngục.
Mọi thứ đã được sắp xếp đâu vào đấy.
Để tránh gây nghi ngờ, Lý Như bắt taxi đến khách sạn Hào Nhân.
Tại quầy lễ tân, cô lấy thẻ phòng và bước vào thang máy.
Trên suốt quãng đường, Lý Như không ngừng tự động viên mình.
Đứng trước cửa phòng 401, cảm giác của cô giống như cả thế kỷ đã trôi qua.
Cô nghiến răng, đưa thẻ từ lên đầu đọc.
Cửa vừa mở, khuôn mặt dâm ô của Lý Gia Kỵ hiện ra.
Hắn cười ha hả, kéo mạnh Lý Như vào phòng:
“Cô bé này đúng là thiếu kinh nghiệm. Nhưng yên tâm, anh đây tuyệt đối sẽ không phụ lòng em đâu.”
Lý Gia Kỵ quàng tay qua eo cô, kéo cô ngồi xuống, ánh mắt không ngừng dò xét.
Quả thật, Lý Như có chút nhan sắc. Tuy còn trẻ, nhưng nếu có thời gian mài giũa, chắc chắn cô sẽ nổi tiếng.
Hắn ghé sát vào cô, tham lam ngửi mùi hương thoang thoảng trên mái tóc cô.