Site icon TruyenVnFull

Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng! - Chương 138

Lục Trầm biết rằng anh và mẹ không cách nào nói chuyện được, anh cũng không muốn lãng phí thêm lời nào.

 

“Nếu đã vậy, thì con cũng không về nữa.”

 

“Con dám!” Mẹ Lục trừng mắt: “Tối nay nếu mẹ không thấy mặt con, thì từ nay về sau con đừng về nhà nữa.”

 

Nói xong, bà cúp máy ngay lập tức, một mình ngồi tức giận không thôi.

 

Bà càng lúc càng chắc chắn với suy nghĩ trong lòng, nhất định phải chia rẽ hai người họ. Nếu không, sớm muộn gì Lục Trầm cũng sẽ trở thành một kẻ không biết đến tình thân.

 

Ở đầu dây bên kia, Lục Trầm cũng giận đến mức không kiềm chế nổi.

 

Anh không thể hiểu nổi, tại sao mẹ mình lại cố chấp đến thế!

 

“A Lục, em chuẩn bị đến đoàn quay rồi, anh ổn chứ?”

 

Dư Vãn sau khi thu dọn đồ đạc xong, vừa ra cửa liền thấy một cảnh như vậy.

 

Cô cảm thấy rất lo lắng: “Anh cũng đừng vì em mà cãi nhau với bác gái. Dù sao hai người cũng là mẹ con ruột thịt, bác ấy làm vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho anh.”

 

“Nếu bà ấy thật sự muốn tốt cho anh, thì không nên can thiệp vào cuộc sống của anh, ép anh ở bên một người phụ nữ mà anh không yêu.” Lục Trầm lắc đầu.

 

Thay vì nói là yêu, chi bằng nói mẹ anh đang muốn thỏa mãn sự kiểm soát của bản thân.

 

Bà muốn một người con dâu mà bà vừa ý.

 

Nhưng bà lại quên mất rằng, hôn nhân là chuyện của hai người. Cuộc sống sau này cũng là hai người cùng nhau trải qua, anh không thể chỉ vì sở thích của mẹ mà ép buộc mình sống cả đời với một người anh không yêu.

 

Dư Vãn nhẹ nhàng ôm lấy anh.

 

Cô rất muốn ở lại an ủi Lục Trầm nhưng lát nữa đoàn quay phải bắt đầu ghi hình. Với tư cách là cố vấn, cô nhất định phải đến đúng giờ, nếu không sẽ làm ảnh hưởng đến tiến độ của cả ê-kíp.

 

Lục Trầm cũng hiểu điều đó, anh mỉm cười với cô: “Vãn Vãn, em mau đi làm việc đi, anh không sao đâu.”

 

“Được, đợi em làm xong, tối nay chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé.” Dư Vãn lại vỗ về anh vài câu, rồi mới xách túi rời đi.

 

Khi cô đến đoàn quay, gần như mọi người đều đã có mặt đầy đủ.

 

Nếu là trước đây, chắc chắn sẽ có vài kẻ không biết điều đứng ra châm chọc cô vài câu nhưng bây giờ Dư Vãn đã giành được giải thưởng Bạch Ngọc, lại còn là cố vấn.

 

Ở đây ai nấy chỉ có thể tỏ ra tâng bốc mà thôi.

 

“Chị Dư, chị đến sớm quá.”

 

“Chị Dư đã là Ảnh hậu mà vẫn chăm chỉ như vậy.”

 

“Chị Dư trên ảnh đã đẹp, ngoài đời còn đẹp hơn, đúng là Bạch Tuyết phiên bản đời thật. Hơn nữa da chị còn rất đẹp, không có một chút tì vết nào. Thật muốn biết chị Dư thường dùng mỹ phẩm dưỡng da gì nhỉ?”

 

“Cái này còn cần hỏi sao? Chắc chắn là trời sinh đẹp rồi.”

 

Trên mặt Dư Vãn vẫn giữ nụ cười lịch sự.

 

Exit mobile version