Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng! - Chương 161
Trong lòng Lục Trầm cũng nghĩ giống như vậy.
Hai người họ ăn ý ngay lập tức, cùng nhau đi thẳng đến quầy kiểm vé của vòng đu quay. Nơi này không có nhiều người, chẳng cần phải xếp hàng.
Nhân viên kiểm vé vừa kiểm vé vừa cười nói với họ:
“Hai cháu may mắn thật đấy. Bình thường chỗ này đông nghẹt người, có người không gặp thời phải chờ tận hai tiếng, nhìn thôi mà dì đã thấy mệt thay rồi.”
“Đến sớm không bằng đến đúng lúc ạ.”
“Đúng vậy. Bây giờ không có ai, hai cháu cứ tùy ý chọn chỗ ngồi. Nhìn hai cháu, dì thấy rất có tướng phu thê, y như cặp đôi mà con gái dì hay mê mẩn vậy.” Dì nhân viên cười vui vẻ.
Dì ấy không hâm mộ ngôi sao, chẳng biết hai người đó tên là gì, chỉ từng nhìn thấy hình ảnh trên những tấm thẻ sưu tập của con gái.
Nhưng điều dì không ngờ tới chính là hai ngôi sao ấy giờ đây đang đứng ngay trước mặt mình.
Dư Vãn và Lục Trầm nhìn nhau cười, không hề tiết lộ thân phận, rồi cùng nhau bước lên vòng đu quay.
Tiếng chuông vang lên, vòng đu quay từ từ chuyển động, từng chút một đưa họ lên cao, rất nhanh đã đạt đến đỉnh điểm.
Họ phóng tầm mắt nhìn toàn cảnh thành phố rồi nhẹ nhàng hôn nhau.
“Vãn Vãn, chúng ta nhất định sẽ đi cùng nhau đến cuối đời. Em là tình yêu duy nhất trong cuộc đời anh.”
Lục Trầm như biến ra phép thuật, lấy từ đâu đó một chiếc nhẫn ngọc bích, rồi đeo vào tay cô.
Dư Vãn cúi đầu nhìn, vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Chiếc nhẫn này cô từng thấy ở cửa hàng, cô rất thích. Nhưng vì hôm nay đã mua hai chiếc vòng tay và một mặt vòng, tiêu tốn không ít tiền nên cô không nỡ mua thêm.
Không ngờ Lục Trầm lại lén mua nó.
Cô càng nhìn chiếc nhẫn trên tay càng thấy thích. Chiếc nhẫn bạch ngọc này hoàn toàn hợp với chiếc vòng tay “Ánh Trăng” của cô.
“A Lục, anh thật là chu đáo quá.”
“Anh cảm thấy nó rất hợp với em. Đời người không có nhiều thứ khiến mình yêu thích, nếu đã gặp được thì phải giữ lấy. Người cũng vậy. Từ giây phút đầu tiên nhìn thấy em, anh đã bị em hấp dẫn.”
Ban đầu, Lục Trầm chỉ thấy Dư Vãn thú vị, nhưng sau khi hiểu rõ hơn, anh phát hiện họ có rất nhiều điểm đồng điệu.
Anh thật sự muốn cùng Dư Vãn đi đến cuối đời.
Dư Vãn cũng không ngoại lệ.
Cô rất muốn đồng ý lời cầu hôn của Lục Trầm nhưng nghĩ đến mẹ của anh, cô lại do dự.
Những mâu thuẫn chưa được giải quyết trước hôn nhân, sau hôn nhân chỉ càng thêm trầm trọng. Lúc đó, Lục Trầm sẽ bị kẹt giữa hai người phụ nữ mà khó xử.
“A Lục, anh kể cho em nghe xem mẹ anh thích kiểu con gái thế nào nhé. Lần này chúng ta về dự tiệc sinh nhật của bác gái, em muốn khiến bác vui vẻ trong ngày sinh nhật.”
Dư Vãn biết mâu thuẫn giữa cô và mẹ Lục không thể giải quyết trong một sớm một chiều, nhưng cô muốn thử cố gắng.