“Vãn Vãn, anh thật sự muốn cưới em sớm một chút.”
Lục Trầm dừng xe bên lề đường, quay đầu lại rồi bất ngờ cúi xuống hôn cô.
Không khí trong xe dần trở nên mờ ám và đầy tình tứ.
Dư Vãn vội vã đưa tay đẩy anh ra, khuôn mặt đỏ bừng, giục anh:
“Anh lo lái xe về nhanh đi, còn phải cho Đại Đầu uống thuốc nữa. Trước mặt con cái, anh đừng làm như thế này, sẽ ảnh hưởng không tốt đến nó.”
Lục Trầm bật cười, cố ý giả vờ ngây ngốc: “Con đâu cơ?”
“Áu uuu!”
Đại Đầu ngửa mặt tru hai tiếng, hai chân trước đặt lên cánh tay của Lục Trầm, nở nụ cười cực kỳ đắc ý, thỉnh thoảng còn sủa vài tiếng. Dường như chỉ thiếu mỗi khả năng nói chuyện.
Dư Vãn lập tức hiểu ý nó, không nhịn được mà bật cười:
“Con anh chẳng phải ở đây sao? Nhìn Đại Đầu đáng yêu thế này, nó đang giục anh mau về nhà đấy. Anh nhanh lái xe đi.”
Lục Trầm cười xoa đầu Đại Đầu:
“Ngồi yên ngoan nào, đừng làm phiền ba lái xe. Nếu không bà sẽ thả con xuống đấy.”
Đại Đầu giật mình, đôi mắt chó mở to kinh ngạc.
Nó biết bao nhiêu khó khăn mới tìm được một chủ nhân tốt như vậy. Bữa nào cũng có thịt tươi và đồ hộp, còn được chạy nhảy tự do trong một căn biệt thự rộng lớn.
Nó đâu muốn từ “đại thiếu gia” trở thành chó lang thang chứ.
Đại Đầu lập tức xoay người, ngoan ngoãn quay về ghế ngồi, im lặng không nhúc nhích.
Dư Vãn nhìn vẻ nghiêm túc của nó mà trầm ngâm suy nghĩ.
Cô quay sang bàn với Lục Trầm:
“Anh nghĩ sao nếu mình cho Đại Đầu đi học ở một trung tâm giữ chó? Hai chúng ta bận rộn công việc cả ngày, tuy có sân vườn rộng cho nó chạy nhảy nhưng để một con ch.ó ở nhà một mình thì vẫn buồn lắm.”
Khác với mèo, việc để mèo ra ngoài quá bất ngờ có thể khiến chúng bị sốc. Nhưng chó là loài sống theo bầy đàn, cần sự giao tiếp xã hội.
Cô hy vọng Đại Đầu sẽ tìm được những người bạn tốt.
“Trung tâm đó có đáng tin không? Anh chưa từng nghe nói đến bao giờ.” Lục Trầm thoáng ngập ngừng.
Dư Vãn kiên nhẫn giải thích:
“Trung tâm giữ chó mới xuất hiện vài năm gần đây. Họ có hệ thống camera giám sát toàn diện, chúng ta có thể theo dõi Đại Đầu mọi lúc. Yêu cầu đầu vào cũng rất khắt khe, phải tiêm đủ vắc-xin, sức khỏe đảm bảo, có giấy kiểm tra y tế đầy đủ. Trừ việc hơi đắt thì không có khuyết điểm nào cả.”
Dĩ nhiên, với điều kiện kinh tế của hai người, việc đắt hay không chẳng thành vấn đề.
“Được, vậy hôm nào rảnh, hai đứa mình đi khảo sát thử. Nếu mọi thứ ổn, sẽ đăng ký cho Đại Đầu.”
Lục Trầm cũng muốn cuộc sống của Đại Đầu phong phú hơn.
Hơn nữa, nếu Đại Đầu đi học, anh và cô cũng có nhiều thời gian riêng tư hơn mà không bị làm phiền.
Nhà họ Lục.
Kể từ khi bà cụ Lục trở về, những ngày tháng của mẹ Lục càng trở nên khó khăn hơn.