Site icon TruyenVnFull

Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng! - Chương 179

Bà cụ Lục đã lớn tuổi, thêm vào đó sức khỏe bà không tốt, phải dưỡng bệnh lâu năm, thỉnh thoảng lại cần đến bác sĩ thăm khám.

 

Trong tình trạng như vậy mà bà cụ vẫn muốn đích thân đến đón máy bay, điều này đủ cho thấy bà xem trọng Lê An đến nhường nào.

 

Khóe miệng của Lê An càng lúc càng cong lên, cô cười tươi rạng rỡ:

 

“Bà ơi, sao bà lại tốt với cháu thế này? Cháu nghĩ mãi cũng không biết phải báo đáp bà thế nào. Hay là, chờ cháu và anh Lục Trầm kết hôn, cháu sẽ để bà sớm được bế chắt?”

 

“Thế thì tốt quá. Ở tuổi này của bà, tiền tài hay quyền lực cũng chỉ là vật ngoài thân. Bà chỉ muốn thấy cháu trai mình kết hôn, nếu có thể bế được chắt thì càng mãn nguyện. An An, con đúng là công thần lớn nhất của nhà họ Lục rồi.”

 

Trong lời nói của bà cụ Lục tràn ngập sự hài lòng.

 

Con của Lê An, bất kể trai hay gái, chắc chắn sẽ là ngọc quý trong tay của cả nhà họ Lê và nhà họ Lục.

 

Đến lúc đó, sự hợp tác giữa hai gia tộc sẽ càng thêm chặt chẽ.

 

Lê An được khen ngợi đến mức lâng lâng như trên mây. Cô nóng lòng muốn về nước gặp Lục Trầm:

 

“Bà ơi, con sẽ đặt vé máy bay cho ngày mai, tối nay con sẽ báo với gia đình.”

 

Sau khi cúp máy, Lê An ngẩng đầu nhìn tấm ảnh Lục Trầm treo trên tường, trái tim cô dường như đã bay đến bên anh.

 

Cuối cùng cũng đến buổi tối, khi cả nhà đã về, Lê An vội vàng chạy xuống cầu thang.

Trong bữa cơm, cô tuyên bố:

 

“Ngày mai con sẽ đặt vé máy bay về nước. Con muốn kết hôn với Lục Trầm.”

 

Bốn người trên bàn ăn đồng loạt đặt đũa xuống.

 

Anh cả Lê Bách Bình là người đầu tiên phản đối:

 

“An An, anh không đồng ý để em ở bên Lục Trầm. Cậu ta đã có bạn gái, hơn nữa tình cảm hai người rất sâu đậm. Em chen vào như thế thì ra thể thống gì?”

 

Nói khó nghe hơn, hành động hiện tại của Lê An chẳng khác nào làm “tiểu tam”.

 

Anh hai Lê Bách Thần và anh ba Lê Bách Lâm cũng kiên quyết phản đối:

 

“Em muốn quen ai, chúng ta đều không cản. Chỉ cần người đó thật lòng yêu em và đối xử tốt với em, nghèo một chút cũng không sao. Nhưng Lục Trầm trong lòng đã có người khác, làm sao anh ta có thể yêu thương em được?”

 

“An An, em là em gái của anh. Anh chỉ mong cuộc đời em luôn bình an và thuận lợi. Gả nhầm người là tai họa lớn nhất đời người con gái, em không thể ở bên Lục Trầm.”

 

Ngay cả ba của cô, ông Lê Chấn Hoa, cũng hiếm hoi đứng về phe phản đối con gái:

 

“An An, chuyện này con đừng nhắc lại nữa. Tất cả chúng ta đều không đồng ý.”

 

“Tại sao chứ?” Lê An lập tức đỏ hoe mắt.

 

Cô ném đũa xuống bàn, đứng bật dậy, bực bội trút hết tâm trạng lên người thân:

 

“Các người lúc nào cũng nói yêu thương con nhưng ngay cả yêu cầu nhỏ này cũng không chịu đáp ứng. Con chỉ muốn về nước, đâu phải phạm tội tày đình, các người có cần nghiêm trọng như vậy không?”

 

Lê Bách Lâm nhanh chóng đứng lên, dịu dàng dỗ dành cô. Dùng đủ lời lẽ nhẹ nhàng, cuối cùng Lê Bách Lâm cũng khiến Lê An ngừng khóc.

Exit mobile version