Site icon TruyenVnFull

Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng! - Chương 43

Gặp được Mạnh Tuệ Tuế, Dư Vãn không kìm được mà nhận lấy một cái ôm trầm thật chặt cô ấy.

 

“Bảo bối, tớ nhớ cậu c.h.ế.t đi được! Cậu không biết ở nước ngoài tớ đã sống những ngày tháng như thế nào đâu!”

 

Mạnh Tuệ Tuế mở miệng như thể không thể dừng lại, từ chuyện phàn nàn đồ ăn ở nước ngoài khó nuốt cho đến cuộc sống chán ngắt nơi đất khách quê người. Suốt cả quãng đường, cô gần như không ngừng nói chuyện.

 

Dư Vãn đứng bên cạnh lắng nghe, thỉnh thoảng phụ họa vài câu.

 

Mãi đến khi Mạnh Tuệ Tuế nói đến mức khô cả miệng, cô mới dừng lại, chuyển chủ đề sang chuyện khác.

 

“Nhắc mới nhớ, mấy năm nay cậu sống thế nào rồi? Còn đám người nhà hút m.á.u của cậu thì sao, chẳng lẽ vẫn chưa cắt đứt quan hệ với họ à?”

 

“Gần rồi.” Dư Vãn chậm rãi đáp.

 

Mạnh Tuệ Tuế thở phào nhẹ nhõm: “Thế thì tốt. Có lúc tớ thật sự nghi ngờ cậu không phải con ruột của họ, chứ làm gì có ai đối xử với con mình như vậy chứ.”

 

Mạnh Tuệ Tuế chỉ thuận miệng nói, nhưng vào tai Dư Vãn lại mang theo một tầng ý vị khác.

 

Trước đây, cô cũng từng nghĩ rằng họ chỉ là trọng nam khinh nữ. Nhưng đến khi nhìn thấy họ tặng phong bao đỏ dày cộp cho cô con gái nhà họ hàng, những chi tiết nhỏ nhặt trước đây vốn không để ý bỗng liên kết lại với nhau.

 

Dư Vãn càng nghĩ càng thấy nhiều điểm đáng ngờ.

 

Chưa kịp suy ngẫm thêm, Mạnh Tuệ Tuế đã kéo cô đến quán bar lớn nhất trong thành phố.

 

“Khó khăn lắm mới gặp lại, hai chúng ta phải chơi cho thật vui một lần!”

 

Một tiếng sau, Dư Vãn nhìn dãy người mẫu nam đang đứng trước mặt mình, nghi hoặc hỏi:

 

“Đây là cái cậu gọi là chơi cho thật vui à?”

 

Mạnh Tuệ Tuế ngồi thẳng trên sofa, ánh mắt không chút né tránh mà quan sát dãy đàn ông đứng trước mặt.

 

Cô vung tay: “Đổi một lượt khác đi.”

 

Nhân lúc đổi người, Mạnh Tuệ Tuế mới có thời gian trả lời Dư Vãn.

 

“Đã đến đây rồi, chỉ hai chúng ta uống rượu thì chán lắm. Dù sao cũng phải tìm vài người bầu bạn chứ.”

 

Dư Vãn chọn cách tôn trọng và thấu hiểu, dù sao cũng là bạn mình làm chủ, hơn nữa cô đến đây cũng là vì muốn Mạnh Tuệ Tuế vừa mới về nước có thể chơi vui vẻ.

 

Chỉ cần Mạnh Tuệ Tuế vui là được.

 

Sau khi đổi hai lượt người nữa, Mạnh Tuệ Tuế mới chọn được ba người ưng ý.

 

Cô chọn hai người ngồi cạnh mình, còn một người thì ngồi cùng Dư Vãn uống rượu.

 

Dư Vãn có chút gượng gạo, ngồi thẳng người, trong lòng âm thầm nói lời xin lỗi với Lục Trầm:

 

Đây thật sự không phải ý em, là người khác ép em phải tiếp nhận thôi.

 

Cảm nhận được sự căng thẳng của Dư Vãn, người đàn ông trước mặt bật cười khẽ.

 

Lúc này, Dư Vãn mới bắt đầu quan sát kỹ dung mạo của anh ta.

 

Ngũ quan sắc nét, làn da trắng nõn đến mức hơi quá, nụ cười lộ ra hai chiếc răng khểnh nhỏ, sống mũi cao, đôi môi mỏng, chính là kiểu “chó con” tươi sáng và đáng yêu điển hình.

 

“Chị nhìn đủ chưa? Thấy tôi thế nào?”

 

Dư Vãn theo bản năng thu hồi ánh mắt, ho khẽ để che giấu: “Không có gì, cậu đến đây làm người mẫu nam, chắc gia đình khó khăn lắm nhỉ?”

 

Lục Vân Triều sững người, sau đó nghiêm túc nói: “Chị, tôi tên là Lục Vân Triều.”

 

Dư Vãn hơi nhướng mày, không ngờ lại trùng hợp như vậy, người mẫu nam được phân ngẫu nhiên cũng mang họ Lục.

 

Dư Vãn gật đầu: “Được rồi.”

Exit mobile version