Site icon TruyenVnFull

Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng! - Chương 72

Dư Vãn nhướng mày nhìn Tống Nghiên, thản nhiên nói:

 

“Tống Nghiên, chính cô rõ hơn ai hết, đó chỉ là một bức ảnh chụp góc độ.”

 

Tống Nghiên chống nạnh, trên mặt lộ rõ vẻ đắc ý không hề che giấu.

 

“Nhưng bây giờ tin đồn về cô và đạo diễn Lâm đã lan tràn khắp nơi, cô nghĩ có ai tin cô sao?”

 

Tống Nghiên lăn lộn trong giới giải trí bao năm, cô ta thừa hiểu sức mạnh của dư luận.

 

Một khi tin đồn bùng lên, rất dễ dàng hủy hoại cuộc đời của một con người.

 

Giới giải trí xưa nay luôn là chủ đề được mọi người bàn tán, mà tin đồn lại càng thu hút sự chú ý hơn cả, cũng là thứ khó thanh minh nhất.

 

Những lời mắng chửi đầy rẫy trên mạng khiến đạo diễn Lâm chịu áp lực rất lớn, ông quyết định tạm dừng quay phim.

 

Cư dân mạng bắt đầu tẩy chay bộ phim, khu bình luận của đoàn phim cũng trở thành nơi công kích dữ dội.

 

【Dư Vãn, cút khỏi làng giải trí đi!】

 

【Thương cho Tống Nghiên nhà tôi, vừa có nhan sắc vừa có thực lực, vậy mà chỉ được đóng vai phụ. Giờ thì đến cả vai diễn cũng không được phát sóng.】

 

【Dư Vãn quyến rũ đạo diễn Lâm, từ nay tôi sẽ không bao giờ xem bất kỳ tác phẩm nào có liên quan đến hai người họ nữa.】

 

Đạo diễn Lâm ngồi một mình ở góc phòng, dù đã cố gắng liên hệ truyền thông để xử lý khủng hoảng, nhưng dư luận trên mạng ngày càng mất kiểm soát, không ai chịu nghe ông giải thích.

 

Dư Vãn nhìn ông, trong lòng không khỏi xúc động.

 

Đạo diễn Lâm đã mất 20 năm mới xây dựng được tên tuổi trong ngành, nhưng chỉ vì một tin đồn mà sự nghiệp của ông sụp đổ trong chớp mắt.

 

Ngay cả những tác phẩm trước đây cũng bị chỉ trích không thương tiếc.

 

Ôn Vũ Thần bước tới, ánh mắt đầy xót xa nhìn Dư Vãn.

 

Vì hai người là nam nữ chính của bộ phim, thời gian làm việc cùng nhau nhiều nhất.

 

Anh cũng nhận ra đạo diễn Lâm rất quý trọng Dư Vãn, nhưng tuyệt đối không có bất kỳ suy nghĩ sai trái nào.

 

“Cô Dư, tôi tin mọi chuyện sẽ sớm được sáng tỏ.”

 

Dư Vãn mỉm cười gật đầu, cô tin tưởng rằng với mối quan hệ của Lục Trầm, vấn đề này sẽ sớm được giải quyết.

 

Đến chiều tối, Lục Trầm đích thân đến đón cô.

 

Anh đưa cho cô một xấp tài liệu, nghiêm túc nói:

 

“Anh đã liên hệ với vài tòa soạn báo, lần theo manh mối và tìm ra nơi chụp ảnh. Đó là một quán net gần đoàn phim.”

 

Đôi mắt Dư Vãn sáng lên, cô lập tức nắm lấy tay Lục Trầm.

 

“Đi, đến đó xem camera giám sát.”

 

Lục Trầm lái xe đến quán net.

 

Hai người bước vào, yêu cầu xem camera giám sát nhưng bị bà chủ quán từ chối thẳng thừng.

 

“Quán net của tôi, tại sao tôi phải cho các người xem?”

 

Dư Vãn vừa định mở lời, nhưng Lục Trầm đã lấy ví tiền ra, rút hai tờ 100 tệ đưa cho bà chủ.

 

“Làm phiền bà giúp chúng tôi.”

 

Nhìn thấy tiền, ánh mắt bà chủ sáng rỡ, vội nhét tiền vào túi rồi niềm nở đáp:

 

“Được rồi, mấy đứa trẻ bây giờ lễ phép thật. Mau theo tôi.”

 

Bà chủ mở đoạn camera giám sát ra, dựa vào thời gian ghi trên tài liệu, hai người nhanh chóng phát hiện ra bóng dáng của Tống Nghiên.

 

Dù cô ta ngụy trang kín mít với mũ và khẩu trang, nhưng lại sơ suất để lộ hình xăm trên cánh tay, không thể chối cãi.

 

Dư Vãn vô cùng kích động, lập tức quay lại đoạn video giám sát.

 

Ngồi trên xe, cô thở phào nhẹ nhõm.

 

“Hừ, em muốn xem Tống Nghiên còn định chối cãi thế nào!”

 

Đôi mắt cô lóe sáng, theo tính cách của Tống Nghiên, chắc chắn cô ta sẽ không thừa nhận mà còn tìm cách đổ ngược tội.

Exit mobile version