Site icon TruyenVnFull

Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng! - Chương 78

Lục Trầm lộ vẻ bất đắc dĩ, nhưng hôm nay anh đã nói hết những gì cần nói.

 

Nếu mẹ Lục vẫn cố chấp, chỉ tin lời Tống Nghiên, thì anh cũng không còn cách nào khác, đành phải hạn chế về nhà.

 

Dù gì bà cũng là người sinh thành, nuôi dưỡng anh, nên Lục Trầm không thể nào nặng lời được.

 

Dư Vãn hoàn toàn thấu hiểu, cô mỉm cười, tiến đến hôn nhẹ lên má anh.

 

“Đừng giận nữa, chúng ta về nhà thôi.”

 

Chỉ một hành động, một câu nói đã xua tan mọi u ám trong lòng Lục Trầm.

 

Về đến nhà, Dư Vãn đặt túi xách lên ghế sô pha, sau đó lập tức chạy thẳng vào phòng tắm, vừa đi vừa lẩm bẩm:

 

“Cả người toàn mùi mồ hôi, em phải đi tắm trước đã.”

 

Lục Trầm ngồi xuống ghế, vô thức bắt chéo chân. Chiếc quần âu ôm sát làm lộ ra phần mắt cá chân trắng trẻo.

 

Hai tay đan vào nhau, đặt trên đầu gối.

 

Anh nhíu mày, trông có vẻ đang suy tư.

 

Bất chợt, ánh mắt của Ôn Vũ Thần hiện lên trong tâm trí, khiến anh nhận ra cần phải nhanh chóng dập tắt suy nghĩ của anh ta về Dư Vãn.

 

Dư Vãn bước ra sau khi tắm xong, dù chiếc áo choàng tắm rộng rãi vẫn không thể che đi dáng vẻ yêu kiều của cô.

 

Lục Trầm nhìn chằm chằm hồi lâu, không tự chủ mà nuốt khan, yết hầu khẽ động.

 

Dư Vãn đang lau tóc, bỗng có một đôi tay lớn từ phía sau vươn ra, cầm lấy chiếc khăn.

 

“Để anh giúp em.”

 

Dư Vãn cười, buông tay, cô khẽ bóp vai, than thở:

 

“Mấy ngày quay phim thực sự rất căng thẳng, lưng em đau mỏi hết cả rồi.”

 

Lục Trầm thoáng lo lắng, lập tức nói:

 

“Hay em xin nghỉ vài ngày đi.”

 

Nhưng Dư Vãn chỉ cười, quay đầu lại, vòng tay qua cổ anh.

 

“Sao có thể được? Giờ em là vai chính của bộ phim này, cảnh quay rất nhiều, không thể làm chậm tiến độ của cả đoàn.”

 

Ánh mắt cô rực rỡ, giống như viên minh châu trong đêm tối, ngay lập tức thắp sáng trái tim Lục Trầm.

 

Lục Trầm cong môi cười, không chần chừ mà cúi xuống hôn cô.

 

Dư Vãn ngỡ ngàng, hàm răng bị anh khẽ cạy ra, cô nhanh chóng ngẩng đầu, đáp lại nụ hôn ấy.

 

Thời gian trôi qua, Lục Trầm buông cô ra, nhìn mái tóc vẫn còn hơi ẩm của cô, trong mắt hiện lên vẻ áy náy.

 

“Để anh đi lấy máy sấy.”

 

Anh nhanh chóng quay người, bước đi rất vội vã, như thể sợ cô phát hiện ra điều gì đó không nên thấy.

 

Dư Vãn cắn môi, gương mặt đỏ ửng, vẫn chưa thoát khỏi dư vị ngọt ngào của nụ hôn vừa rồi.

 

Trong lúc sấy tóc cho Dư Vãn, bàn tay Lục Trầm dịu dàng luồn qua mái tóc cô, ánh mắt anh chứa đựng tình yêu mãnh liệt, tưởng chừng như sắp tràn ra ngoài.

 

Sau khi sấy xong, Dư Vãn vươn vai, ngồi xuống ghế sô pha, cầm điện thoại lên lướt mạng.

 

Lục Trầm chần chừ một lát, rót một cốc nước ấm, đưa tới trước mặt cô.

 

“Vãn Vãn, anh… tối nay anh ngủ cùng em được không?”

 

Cơ thể Dư Vãn khẽ run lên, vội vàng đặt điện thoại xuống.

 

Ánh mắt cô lướt qua người Lục Trầm, rồi dừng lại trên gương mặt anh, hai má bỗng chốc đỏ bừng.

 

“Cái đó… em… em vẫn chưa chuẩn bị xong…”

 

Cô cúi đầu, ngượng ngùng không dám đối diện với anh.

 

Dù nói vậy, nhưng lòng cô lại dậy sóng.

 

Thực ra, cô đã chuẩn bị từ lâu!

 

Exit mobile version