TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Mỹ Nam Trong Bồn Tắm - Mộc Mộc Thích Ăn Kẹo - Chương 17

  1. Trang chủ
  2. Mỹ Nam Trong Bồn Tắm - Mộc Mộc Thích Ăn Kẹo
  3. Chương 17
Prev
Next

Giao nhân trên ngai vàng nhìn Bạch Tiêu với vẻ hận sắt không thành thép:

“Hừ, mới trốn ra ngoài chưa được bao lâu đã khiến bản thân ra nông nỗi này. Cung điện tốt đẹp không ở, cứ nhất quyết đi sống trong bồn tắm của loài người. Chật chội như vậy, làm sao thoải mái bằng cung điện chứ?

“Đuổi theo người ta bao lâu, cuối cùng lại bị vứt bỏ, còn phải nhờ chúng ta ra tay giúp con mang cô ấy về.”

Bạch Tiêu quỳ trên mặt đất, mím chặt môi:

“Phụ vương, con chỉ là không muốn ép cô ấy làm bất cứ điều gì không thích, hơn nữa…”

Anh thay đổi sang biểu cảm bướng bỉnh, đầy tổn thương:

“Cô ấy không vứt bỏ con, chỉ là tạm thời không cần tiền nữa thôi. Đợi khi cô ấy cần tiền, nhất định sẽ đến đón con về.”

Giao nhân trên ngai vàng sững sờ, vẻ mặt đầy kinh ngạc, muốn nói lại thôi.

Đạn mạc:

【Trời ơi, đúng kiểu l.i.ế.m cún phát ngôn, nam chính yêu quá rồi.】

【Cười c.h.ế.t mất, phụ vương của nam chính: Ta sao lại sinh ra thứ chẳng ra gì thế này?】

Vịt Bay Lạc Bầy

Tôi ngẩn ngơ nhìn bóng lưng của Bạch Tiêu.

Vừa muốn khóc lại vừa muốn cười.

Thực ra lúc nhặt được Bạch Tiêu hoàn toàn là một sự tình cờ.

Hôm nhìn rõ bộ mặt thật của Thẩm Trần, tôi buồn bã uống rất nhiều rượu.

Sống một mình quá lâu, tôi thực sự rất cần một người bầu bạn.

Nhưng không ngờ sự cộng hưởng tâm hồn mà tôi tưởng, chỉ là ảo giác do gã cặn bã diễn ra.

Đêm hôm đó, tôi loạng choạng đi ra bờ biển.

“Bọn họ đều như nhau, chẳng ai sẽ mãi mãi ở bên cạnh mình.”

Cứ như sau khi bố mẹ ly hôn, không ai cần tôi nữa.

Lớn lên rồi, tất cả các mối quan hệ tình cảm đều chỉ là sự đồng hành trong một giai đoạn.

Tôi không có gia đình, cũng chẳng có bạn bè.

Sau lưng là khoảng trống trơ trọi.

Đêm đó, tôi không nhớ mình đã khóc bao lâu.

Quay đầu lại thì thấy Bạch Tiêu đang ngồi trên tảng đá nhìn tôi.

Dưới ánh trăng, anh đẹp tựa một bức tranh.

Anh đi về phía tôi:

“Đừng khóc.”

Tỉnh lại, tôi đã ở nhà rồi.

Trong tay còn cầm một viên ngọc trai rất lớn.

Còn Bạch Tiêu thì ở trong bồn tắm…

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 17"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull