TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nam Phụ Luôn Nhận Được Kịch Bản Si Tình - Chương 128

  1. Trang chủ
  2. Nam Phụ Luôn Nhận Được Kịch Bản Si Tình
  3. Chương 128
Prev
Next

Edit: Lune

“Không.”

“Ồ. Vậy cậu tặng tôi cái này làm gì, lấy lòng tôi à, muốn tôi thuê cậu thêm hai năm nữa?”

“…”

Hiệu quả phản tác dụng này không phải là điều hắn muốn.

Quý Miên nhìn chiếc đồng hồ trong hộp mà ngẫm nghĩ, như thể đang cân nhắc có nên thuê Dụ Sấm thêm hai năm nữa không vậy.

Toàn thân Dụ Sấm căng cứng, ngay lúc Quý Miên chuẩn bị mở miệng nói “Cũng được” thì đã mở miệng ngăn cậu trước: “Không cần!”

“Cũng đúng, một năm là đủ lâu rồi. Đến lúc đó chắc đã chán ngấy rồi.”

“…”

Quý Miên vẫy tay gọi hắn, Dụ Sấm tiến lại gần rồi bị hôn.

Ít nhất bây giờ vẫn chưa chán. Không biết sao hắn lại nghĩ vậy nữa, cánh tay ôm lấy eo Quý Miên qua lớp vải mềm mại của áo choàng tắm.

Lớp vải đó hơi trơn làm Dụ Sấm vô thức dùng thêm sức.

Chờ tới lúc hắn nhận ra thì áo choàng tắm của Quý Miên đã bị hắn kéo tuột một nửa, nửa vai nửa ngực lộ ra ngoài không khí, vạt áo trượt xuống vắt vẻo lại nơi eo, vừa khéo là chỗ tay Dụ Sấm ôm.

Vì vừa mới tắm xong nên làn da trắng trẻo kia vẫn còn âm ấm, ửng hồng.

Dụ Sấm bất giác cúi xuống liếc thấy cái áo lỏng lẻo đó, nhìn rõ hết cả bên trong. Đầu óc hắn bỗng trống rỗng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hắn chưa từng đến nhà họ Kỷ vào buổi tối, cũng chưa từng thấy cảnh tượng thế này. Rõ rà cũng là thân thể nam giới giống mình nhưng lại có một sức hút khó tả.

Cuối cùng Quý Miên lại là người dừng nụ hôn này trước, cậu cúi đầu nhìn mình một cái, kéo áo choàng tắm lên.

Cậu thử đeo chiếc đồng hồ Dụ Sấm tặng, dây đeo ấy thế mà vừa vặn đến hoàn hảo.

Mặt đồng hồ xanh navy tôn lên cổ tay trắng muốt của cậu, hợp đến nỗi không nói nên lời.

Dụ Sấm ngắm một lúc, cảm thấy quả nhiên chiếc đồng hồ màu xanh ô-liu mà Quý Miên thích nhất kia vẫn đẹp hơn một chút, nghe Quý Miên nói là có giá tám chữ số. Tám chữ số… một con số đủ để làm mưa làm gió ở bất kỳ lĩnh vực nào.

Dụ Sấm không hiểu một chiếc đồng hồ làm từ chất liệu gì mà có thể trị giá vài chục triệu, nhưng sắc xanh ô-liu kia đúng là rất đẹp, rất hợp với cậu.

“Cũng được.” Quý Miên đánh giá như thế.

Quý Miên tháo đồng hồ ra bỏ lại vào hộp, cậu liếc chiếc đồng hồ thêm vài lần rồi đóng hộp lại, ném cho Dụ Sấm: “Ném vào tủ đi.”

Dụ Sấm không ngạc nhiên lắm.

Nếu Quý Miên đeo lâu thì mới khiến hắn thấy lạ. Tiểu thiếu gia sống sung sướng được nuông chiều quen rồi, có cái gì là chưa từng thấy đâu? Một chiếc đồng hồ chỉ vài trăm nghìn lại khiến cậu nhìn thêm vài lần đã là hiếm thấy lắm rồi.

Hắn mở cái tủ mà Quý Miên thường cất giữ đồng hồ, cả một ngăn ở giữa vốn trống trơn thì nay đã chất đầy hộp đồng hồ lớn nhỏ.

Sinh nhật con trai độc nhất nhà họ Kỷ, kể cả không thân thiết với Quý Miên lắm cũng sẽ lựa theo sở thích của cậu, tặng cho cậu một chiếc đồng hồ.

Quý Miên thích thì giữ lại, không thích thì vứt vào góc cho phủ bụi.

Quý Miên chịu ném thứ Dụ Sấm tặng vào tủ chứ không phải góc khác, ít ra cũng tính là đã lọt vào mắt cậu rồi.

Dụ Sấm bình tĩnh đặt cái hộp trong tay vào trong, giữa một loạt hộp đựng đồng hồ đắt tiền, chớp mắt đã không phân biệt được cái nào với cái nào. Chiếc đồng hồ với cái hộp đựng có màu sắc khác biệt kia khi đặt cạnh những cái hộp khác hóa ra lại chẳng đáng chú ý đến vậy.

Lòng hắn bỗng dưng thấy hụt hẫng.

Dụ Sấm vốn không xem chiếc đồng hồ này là quà tặng, chỉ coi như trả lại vật về với chủ, nhưng khi nhìn thấy cảnh này vẫn không thể nào giữ cho lòng mình không gợn sóng được.

Khóa tủ lại, trước khi đi, Dụ Sấm còn thuận tay mang theo cả túi đựng hộp đồng hồ. Không để rác lại trong phòng ngủ Quý Miên.

Hai giây sau khi cửa phòng ngủ đóng lại, Quý Miên đột nhiên nhảy dựng từ trên giường lên, chạy ra khóa cửa lại.

Lục lọi cả buổi trong đống hộp đồng hồ trong tủ mới tìm được chiếc Dụ Sấm tặng.

Hệ thống:【…】Hóa ra bộ dạng không để tâm ban nãy là giả vờ hết hả?

Quý Miên ngắm nghía mặt đồng hồ xanh thẳm như đại dương hồi lâu mới hỏi:【… Hệ thống này, cậu nghĩ anh trai tôi nghĩ gì?】

Chỉ mỗi chiếc đồng hồ này đã dùng hết tiền lương hai tháng Dụ Sấm lấy từ cậu rồi.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 128"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull