Site icon TruyenVnFull

Nam Phụ Luôn Nhận Được Kịch Bản Si Tình - Chương 130

Edit: Lune

Thấy hai người nói chuyện như chỗ không người, Kiều Gia Dương không nhịn được mà lên tiếng gây chú ý: “Tớ không sao thật mà, Dụ Sấm… Cậu cứ đi hẹn hò với bạn trai cậu đi.”

Quý Miên lại cười khẽ một tiếng: “Hẹn hò?”

Dụ Sấm mím môi, đoạn kéo cậu sang một bên. Ở nơi cách xa Kiều Gia Dương hơn ban nãy mà cúi đầu thơm môi Quý Miên.

Kiều Gia Dương: …

Cậu ta nhìn thấy đấy nhé.

Dụ Sấm còn muốn giải thích với Quý Miên: “Xin lỗi, lúc đó tôi…”

“Được rồi.” Quý Miên chẳng buồn quan tâm lúc đó hắn nói thế nào, cậu mất kiên nhẫn lắm rồi: “Đến giờ rồi, tôi đang đói đây. Bạn của cậu thì cậu tự xử lý đi.”

Dụ Sấm “vâng” một tiếng.

Quý Miên không hề hạ giọng, Kiều Gia Dương nghe thấy cậu bảo Dụ Sấm ở lại thì ánh mắt trở nên nóng rực thấy rõ.

Ánh mắt đó rơi trên người mình làm Dụ Sấm thấy rất khó chịu. Hắn quay sang nhìn Quý Miên, thấy trên mặt cậu chỉ có mỗi vẻ mất kiên nhẫn, như là chẳng nhận ra gì cả.

Nhưng mà cho dù có nhận ra điều gì thì Dụ Sấm cũng biết Quý Miên sẽ không hề để tâm.

Chẳng biết sao hắn lại có cảm giác bất lực.

Quý Miên xoay người bỏ đi. Tài xế thấy vậy cũng tự đi chỗ khác, chờ Quý Miên ăn xong rồi đưa cậu về.

【Cậu cứ để Dụ Sấm ở riêng với người kia thế à?】Vừa đi được vài bước, hệ thống bỗng lên tiếng hỏi.

【Có gì không được à?】

Hệ thống bất đắc dĩ:【Cậu chậm hiểu mấy chuyện tình cảm này thật đấy… Người kia thích Dụ Sấm rõ ràng.】

Quý Miên ngẩn ra.

【Không nhìn ra à? Dụ Sấm vừa xuất hiện là mắt cậu ta đã dính chặt lên người anh cậu rồi. Tôi kiểm tra qua rồi, cổ chân cậu ta vốn chẳng bị thương gì cả.】Còn mấy lời thảo mai kia thì hệ thống chẳng buồn nhắc lại.

【Ồ…】Quý Miên nghe xong cũng không mấy quan tâm, chỉ bình tĩnh nói: 【Nhưng anh tôi đâu có thích người khác.】

Trải qua nhiều thế giới như vậy, Quý Miên hiếm khi ghen lắm.

Cậu chưa từng nghĩ có ngày anh trai cậu sẽ yêu người khác. Bởi vì Quý Miên hiểu rõ bản thân mình sẽ không, cho nên cậu cũng tin tưởng đối phương một trăm phần trăm.

【Sao cậu chắc chắn thế?】

Giọng máy trầm xuống, nhắc nhở cậu: 【Cậu đừng quên, anh ta đâu có ký ức.】

Quý Miên bỗng dừng bước, nhịp tim bỗng đập dồn dập vì câu nói này của hệ thống.

Mãi lâu sau cũng không thể đáp lại lời của hệ thống.

Cậu quay đầu nhìn lại. Phía xa, Dụ Sấm đang ngồi xổm xuống, nói gì đó với chàng trai thanh tú trước mặt. Chàng trai đó cười rất duyên, trông vẻ mặt dưới ánh đèn dịu dàng đến lạ, mà khung cảnh cũng hài hòa vô cùng.

Quý Miên ngẩn người nhìn khuôn mặt của Dụ Sấm.

Đúng như hệ thống nói, người trước mắt cậu thực ra không có ký ức. Mà một người không có ký ức thì làm sao nhớ được lời hứa hẹn từ rất lâu trước kia?

Thậm chí cậu còn không thể hiểu nổi, rốt cuộc anh trai cậu đã làm cách nào mà qua bao nhiêu thế giới vẫn cứ yêu cậu hết lần này đến lần khác..

Quý Miên đột nhiên cảm thấy cơ thể mình lạnh buốt, chìm trong nỗi sợ hãi vô bờ bến.

Nếu… nếu như trong thế giới này, Dụ Sấm không yêu cậu mà lại yêu người khác thì cậu phải làm sao?

Lồng ngực như bị khoét mất một góc.

Cậu chợt nhận ra, niềm tin bấy lâu nay của mình thực ra chẳng hề có chỗ bám rễ mà chỉ lơ lửng trong ảo tưởng của chính cậu thôi.

Quý Miên thậm chí còn muốn quay lại, kéo Dụ Sấm đi, nói với anh rằng đừng thích người khác.

Lúc này hệ thống mới ý thức được mình nói hơi quá:【Này, tôi chỉ tiện mồm nói vậy thôi!】

Nó chỉ muốn nhắc nhở Quý Miên là đừng mất cảnh giác với người bên cạnh Dụ Sấm thôi. Nhưng hậu quả gây ra hình như còn nghiêm trọng hơn nó tưởng nhiều.

【Quý Miên!】Hệ thống gọi tên cậu.

【Ừ.】Quý Miên đáp lại một tiếng, bước tiếp về phía ngược với Dụ Sấm.【Tôi không sao đâu hệ thống.】

Cậu cần bình tĩnh lại một chút.

【…】Hệ thống hối hận rồi.

Nó đã sớm hiểu rõ, giữa Quý Miên và anh trai cậu tuyệt đối không có chỗ cho bất cứ người nào xen vào. Cho dù chỉ là hiểu lầm thì người còn lại cũng sẽ không cho phép.

Khoảng một tiếng sau, Quý Miên ăn xong bữa tối đi thang máy xuống tầng, còn chưa ra ngoài đã thấy bóng người cao ráo đứng ở cửa.

Cậu sững sờ, sau đó bước nhanh ra ngoài.

Dụ Sấm như có linh cảm mà quay đầu lại.

Exit mobile version