Site icon TruyenVnFull

Nam Phụ Luôn Nhận Được Kịch Bản Si Tình - Chương 135

Edit: Lune

Lễ tốt nghiệp của sinh viên Ninh Đại được tổ chức vào đầu tháng Bảy.

Điều đáng tiếc duy nhất là có một số hoạt động ngoài trời do trùng vào mùa mưa ở Ninh Thành nên kết quả cuối cùng không được như ý cho lắm.

Dụ Sấm vốn không định tham gia đâu, nhưng nghe thầy hướng dẫn mình nói mãi, cuối cùng cũng chịu đồng ý lên bục nhận giải, nhưng mà vẫn từ chối cơ hội lên phát hiểu dành cho sinh viên tốt nghiệp xuất sắc.

Trong lễ tốt nghiệp, hắn nhìn thấy một gương mặt không mấy quen thuộc — cựu sinh viên của Ninh Đại, Chu Kỷ. Được vinh danh là cựu sinh viên xuất sắc đồng thời cũng là doanh nhân nổi tiếng của Ninh Thành nên cũng lên phát biểu đôi lời chúc mừng.

Do nhận được khá nhiều giải thưởng nên lúc trao giải Dụ Sấm buộc phải lộ diện mấy lần. Chu Kỷ cũng để ý đến hắn, chờ Dụ Sấm vừa mới bước xuống sân khấu còn chủ động tới bắt chuyện với hắn.

“Tôi có nghe chuyện của cậu với Kỷ Phàm rồi.”

Dụ Sấm với Chu Kỷ không thân, hắn theo Quý Miên nửa năm cũng chỉ nói được vài ba câu vưới đối phương mà thôi, ngeh vậy thì chỉ “ừm” một tiếng.

Đang định nói gì đó, Chu Kỷ vừa nhìn qua sống mũi của Dụ Sấm thì sững người lại.

Phải căm thù cỡ nào mà vừa chia tay xong thì đến cả nốt ruồi cũng tẩy luôn vậy.

Tâm trạng của anh lúc này khá phức tạp, thầm nhủ: Chắc để lại bóng ma tâm lý rồi.

“Hóa ra cậu cũng học ở Ninh Đại. Kỷ Phàm chẳng nói gì với tôi cả… Nếu biết…” Nếu biết hắn là đàn em cùng trường với mình, ban đầu lúc Quý Miên ra tay với Dụ Sấm ở câu lạc bộ Mỹ Đốn thì kiểu gì anh cũng ngăn cản nhiều hơn rồi.

Thấy Dụ Sấm không có hứng thú gì với đề tài này, có vẻ không muốn nhắc đến nên Chu Kỷ nói được nửa chừng thì dừng lại, một lúc lâu sau cũng không lên tiếng nữa, tự châm cho mình điếu thuốc, thầm thở dài trong lòng.

Bùi Thanh cũng tốt nghiệp Ninh Đại, không ngờ hai người này lại có nhiều điểm chung đến vậy, bảo sao Quý Miên lại khăng khăng chọn Dụ Sấm như thế.

Sau cùng nói thêm vài câu chúc mừng sáo rỗng, Chu Kỷ xoay người định đi.

“Anh ta…” Nãy giờ Dụ Sấm gần như chẳng nói lời nào, lúc này đột nhiên lại mở miệng: “Anh ta với Bùi Thanh thế nào rồi?”

Chu Kỷ quay đầu lại, lộ vẻ ngạc nhiên. Anh nghĩ ngợi một lúc rồi có sao nói vậy: “Nghe Kỷ Phàm kể thì có vẻ như tiến triển khá tốt.”

“…”

“Mặc dù bây giờ vẫn chưa thông báo nhưng thấy mọi người đều đồn rằng nhà họ Bùi với nhà họ Kỷ sắp kết thông gia với nhau.” Chu Kỷ thấy Dụ Sấm nhìn mình đăm đăm bèn nói thêm một câu: “Cậu yên tâm, cậu ta sẽ không bắt ép cậu về nữa đâu.”

Hôn nhân lợi ích kiểu này chính là sự liên minh của hai gia đình có thế lực, có thể củng cố mối quan hệ làm ăn giữa hai nhà. Ai cũng biết Kỷ Phàm thích Bùi Thanh, mà ông Bùi cũng muốn lôi kéo nhà họ Kỷ từ lâu rồi…

Lần này Bùi Thanh trở về chính là cơ hội không thể nào tốt hơn.

Còn về phần Bùi Thanh có đồng ý hay không… Mặc dù Chu Kỷ cũng cảm thấy rất bất công, nhưng xét cho cùng, một đứa con riêng không được sủng ái thì liệu có thể có tiếng nói gì trong chuyện này chứ?

“Sau này chắc hẳn Kỷ Phàm không làm khó cậu nữa đâu.” Nói xong, Chu Kỷ hơi ngập ngừng: “… Nếu có thể, mong cậu đừng hận cậu ấy.”

Nếu là trước kia, chắc chắn anh sẽ không nói tốt cho Kỷ Phàm như vậy, nhưng mà giờ lại không nỡ thấy cậu ấy gặp chuyện không tốt. Cũng chẳng rõ được là tại sao.

Có lẽ là vì mái tóc vàng mềm mại kia sờ vào rất thích.

Nói xong, anh ngước mắt lên nhìn phản ứng của Dụ Sấm, nào ngờ vừa nhìn đã sững sờ.

Vẻ mặt người đối diện vẫn khá bình tĩnh, chỉ có hai mắt đỏ ngầu, không biết răng cắn vào đâu mà khóe miệng lại tứa máu.

Đừng hận? Muộn quá rồi.

Đúng là Kỷ Hải có ý định kết thông gia với nhà họ Bùi, con trai mình thích là một chuyện, nhưng mặt khác, ông cũng có sự cân nhắc riêng.

Đầu óc Kỷ Phàm từ nhỏ đến lớn đã đần, không thừa hưởng được chút trí tuệ lẫn sự chăm chỉ nào từ ông.

Khi Kỷ Phàm còn nhỏ, Kỷ Hải vẫn còn đốc thúc việc học hành, mong con trai có thể thành tài, nhưng đến khi Kỷ Phàm lên cấp Ba rồi mà học hành vẫn chẳng ra gì, cuối cùng ông cũng đành từ bỏ hy vọng.

Nhưng sản nghiệp nhà họ Kỷ vẫn phải có người kế thừa chứ.

Con trai không trông cậy được thì đành phải trông chờ vào con dâu thôi.

Ông khá hài lòng với Bùi Thanh, tốt nghiệp trường danh tiếng, các phương diện khác đều rất ổn, tuy lớn hơn Kỷ Phàm hơi nhiều, đã vậy còn là con riêng… Nhưng Kỷ Hải vốn có thèm tơ tưởng gì đến tài sản nhà họ Bùi đâu, nếu nhà họ Bùi chịu nới tay, chia cho đứa con riêng này chút ít tài sản thì Bùi Thanh cũng chẳng đến nỗi trắng tay. Hơn nữa nhà ông cũng đâu phải dòng dõi quý tộc gì, con riêng thì làm sao!

Nhà họ Bùi tuy giàu có hơn nhà họ Kỷ nhưng mấy đứa con cháu chia nhau ra thì chưa chắc đã nhiều hơn ông.

Ông không hề che giấu ý đồ của mình, thậm chí còn nói thẳng toẹt không kiêng dè gì trước mặt Quý Miên, làm Quý Miên nghe xong mà mí mắt giật liên hồi.

Quý Miên nghĩ thầm, với tốc độ tìm đường chết cỡ này của Kỷ Hải thì có khi không cần đợi đến năm năm sau, nhà họ Bùi còn chưa đổ thì nhà họ Kỷ đã sập trước rồi.

Dù sao thì nhân vật chính đâu chỉ có mỗi Bùi Thanh, bên cạnh anh ta còn có nhân vật chính công Du Vân Khuê kìa!

Exit mobile version