Chương 13: Kẻ bị đánh
Hắc hắc … Tôi mở cửa, còn có quà cho anh!
========
Cộc cộc cộc…
– Là cái tên ***** ấy! NYC, tuyệt đối đừng mở cửa!
Kỳ Hân và Lăng Uyển núp sau cánh cửa, đang trong tư thế phòng thủ. (Au :”>>>)
Một người 2 tay cầm chảo. Người còn lại một tay cầm chổi lông gà, một tay cầm chổi quét nhà. Cả 2 cùng cảnh giác nhìn cánh cửa.
Cốc cộc cộc…
– Tên đầu heo này! Đúng là dai như đỉa mà!
Cộc cộc cộc…
Cánh cửa không nhúc nhích ..
– Kỳ tiểu thư, tôi cho em 5 giây để mở cửa ra, nếu không đừng trách tôi!
Một giọng nói trầm thấp vô cùng quen thuộc đập vào tai Kỳ Hân, còn mang theo vài phần u ám.
Mí mắt cô giật giật.
Tên mặt ngựa… đến rồi? Ai cho anh ta biết vậy? A~ Nhất định là tên ***** vừa rồi. Tên ***** cũng thật là… vừa ***** vừa ẻo lả. Lại còn mách lẻo rồi…
Chờ xem tương lai chụy xử cưng thế nào…
– 5
Kỳ Hân vẫy vẫy tay ra hhieeuj cho Lăng Uyển tiến lên phía trước.
– 4
– 3
– 2
Cô hít sâu một hơi, tay cầm chắc chảo.
– 1
Hắc hắc… tôi mở cửa ~ Còn có quà cho anh!
Cạch
Cửa mở ra, cả 2 nhất loạt xông thẳng về phía trước, cả chổi lẫn chảo vung lên, đập trúng một người.
– A!!!
Ai đó bị đánh, đau đến mức phải hét to lên
2 tiểu nha đầu kia… ra tay cũng thật mạnh! ~~
(Au: Đoán xem ai bị đánh :v)
Mặt ai đó bị chảo đập vào. Chân phải ai đó bị chổi quật ~~ Khóc không ra nước mắt (:v)
Còn có ai kia đang đứng khoanh tay, dựa người vào tường, mắt mang theo tia cười, thản nhiên nhìn 3 người kia.
Có ai đó đang muốn chửi tục, trong lòng thầm rủa ai kia. Còn nói là có thể báo thù?
==========