Khu chợ thành Nam.
“Tới đây nào các vị thân hữu gần xa! Đi dạo ngang qua xin đừng bỏ lỡ! Mời vào đêm xem một chút, xem một chút! Xưởng giày Huy Hoàng tổ chức hoạt động bán đại hạ giá kỷ niệm ba năm thành lập, giày da chất lượng tốt chuẩn bị xuất khẩu ra nước ngoài, bây giờ bán giá thấp hồi báo cho đồng bào trong nước.”
Đời sau nghe thấy sản phẩm xuất khẩu ra nước ngoài đều tò mò nhìn vài lần, đời này lại càng rõ ràng hơn. Lời này vừa nói ra, quả nhiên hấp dẫn được không ít người tới xem náo nhiệt.
Cố Nam Sóc vẫn làm theo cách cũ, đầu tiên cho người ta xem nhãn dán tiếng anh, sau đó lấy giày da bình thường ra so sánh.
Vai diễn phụ ẩn trong đám người mở miệng đúng lúc: “Đúng là chất lượng khá tốt, giá cả thì sao?”
“Anh trai này hỏi đúng điểm quan trọng rồi, giày da này bán sang Cảng Thành hay xuất khẩu ra nước ngoài đều bán một trăm sáu mươi tám đồng một đôi.”
Nghe thấy giá tiền, mọi người đều hít hà một hơi: “Đắt vậy sao?”
“Chúng tôi xuất khẩu ra nước ngoài phải thêm tiền thuế, tất nhiên là đắt rồi. Bán cho đồng bào nhà mình, chắc chắn sẽ không bán cái giá như vậy, mọi người nói có phải hay không?”
Quần chúng nghe xong gật đầu liên tục.
Cố Nam Sóc lấy ra tấm biển đã chuẩn bị sẵn từ trước, giá cả trên đó được dán kín bằng băng dán.
“Đây chính là bảng giá quy định chúng tôi lấy được từ chỗ ông chủ, mọi người có muốn biết giày da bán cho người nước ngoài một trăm sáu mươi tám đồng một đôi, hôm nay bán bao nhiêu tiền hay không?”
“Muốn!”
“Nào! Chúng ta nhìn số đầu tiên!”