Sau khi ăn xong, Cố Nam Sóc dạy phụ đạo cho Cố Nam Huyền, phát hiện ra em gái mình tiến bộ không nhỏ.
Hắn ra ngoài nửa tháng, vậy mà Cố Nam Huyền đã làm xong hết bài tập, không bỏ lại câu nào, xác suất chính xác còn vô cùng cao, rất đáng kinh ngạc.
“Đều là công của chị Giai Giai.” Dứt lời, Cố Nam Huyền lại là thở dài: “Anh Ba, chị Giai Giai nói đúng, chỉ có tri thức mới là điểm tựa vững chắc, bây giờ bỏ học, ngay cả bằng cấp ba cũng không lấy được, dù tìm thấy công việc, cũng không kiếm được nhiều tiền.”
“Vị trí công việc không có hàm lượng kỹ thuật, ai cũng có thể thay thế. Ông chủ muốn đuổi việc thì đuổi việc. Nhưng khi bản thân có được tri thức mà đa số người không có, vị trí của mình sẽ không thể thay thế, những người khác cầu xin ông chủ cho vào làm, còn bản thân lại được ông chủ mời về làm việc.”
“Chị Giai Giai rơi vào tình cảnh như vậy, vẫn không quên bồi đắp kiến thức cho bản thân, cố gắng học hành. Không có điều kiện vẫn muốn đọc sách, còn em, rõ ràng là có điều kiện, lại chân trong chân ngoài, nghĩ đông nghĩ tây.”
Thấy em gái buồn bã ỉu xìu, Cố Nam Sóc lắc đầu: “Không trách em được, do nhà ta gặp quá nhiều biến cố, em cũng chỉ suy nghĩ vì cái nhà này.”
Cố Nam Huyền ngẩng đầu: “Anh Ba, anh yên tâm. Sau này nhất định em sẽ nghiêm túc học tập, cố gắng trở thành sinh viên giống anh.”
Cố Nam Sóc cười rộ lên: “Không cần giống anh được không? Anh chỉ thi đỗ cao đẳng thôi, em không định nâng cao một bước học đại học chính quy sao? Trong đại học chính quy còn có đại học trọng điểm, thậm chí còn có học phủ tốt nhất như Đại học Yến Kinh, đại học Minh Hoa!”
Cố Nam Huyền trừng mắt lườm hắn một cái: “Anh biết rõ năng lực của em thế nào mà, đừng làm khó em. Đi đi đi, anh mau ra ngoài đi, đừng quấy rầy em làm bài tập.”
Mãi cho tới khi bị đẩy ra khỏi cửa Cố Nam Sóc mới lấy lại tinh thần.
Rõ ràng là hắn tới dạy phụ đạo, sao lại biến thành quấy rầy em gái làm bài tập rồi?
Cố Nam Sóc quay đầu lại, nhìn xuyên qua khe cửa, thấy Cố Nam Huyền vùi đầu vào sách vở, múa bút thành văn, biết cô đã thật lòng thay đổi, cố gắng học hành, khóe miệng hắn khẽ cong lên, xoay người ra ngoài.
Ngày hôm sau, Cố Nam Sóc lại lên huyện, tìm cửa hàng, trang hoàng, công việc lu bù không lúc nào ngơi tay.
Đội trang trí nội thất hắn gọi tới tên Vinh Đạt, là một nhánh phân ra từ công ty kiến trúc. Quy mô công ty không lớn lắm, nhưng danh tiếng không tồi. nghe nói ông chủ có chút địa vị. Không cần nói cũng biết, trong thời buổi ngành nghề địa ốc chưa phát triển này, đa phần mọi người đều sống trong khu tập thể nhà nước xây dựng, có thể kiếm được công trình trong thời này, sau lưng có thể không có người sao?