Chẳng mấy chốc, chiếc xe thể thao nổi bật của Quách Miểu Miểu đã dừng ngay trước cửa nhà Đường Khê.
Khi xuống xe, Đường Khê thấy Quách Miểu Miểu lấm lét ngó trước ngó sau như đang sợ điều gì.
Vào nhà, Đường Khê không nhịn được hỏi:
“Cậu lén lút làm gì thế?”
Quách Miểu Miểu tháo kính râm và mũ xuống, lộ ra gương mặt tinh xảo.
“Chẳng phải sợ món đồ cổ lần này quá giá trị sẽ gây chú ý hay sao!”
Đường Khê: “…”
“Cậu sợ gây chú ý mà lại đi lái chiếc xe nổi bần bật kia đến đây?”
“Bớt nói nhảm đi. Mau, lấy ra xem món này đáng giá bao nhiêu?”
Đường Khê lấy hai thỏi bạc ra.
“Trời đất! Bạc thỏi to thế này! Hẳn là 50 lượng?”
Đường Khê gật đầu.
“Không phải chứ, cậu lấy đâu ra thứ tốt thế này?”
Quách Miểu Miểu nhìn Đường Khê bằng ánh mắt nghi hoặc.