Nhìn thấy Thẩm Thanh Húc đang trình bày lý do tạm nghỉ học với trưởng khoa (thực ra là đang giả bệnh và kể khổ), Lý Tuyết Trúc kéo tay Diệp Như Hề ra hành lang, nhỏ giọng dặn dò: “Tiểu Hề, em hãy chăm sóc cho anh trai thật tốt. Anh ấy muốn ăn gì thì cứ mua cho, muốn đi đâu thì cùng anh ấy đi một chuyến…”
“Còn nữa, chuyện tối qua em bị Đoạn Minh Hiên ở khoa tài chính tỏ tình, cô đã nghe nói rồi. Vừa hay em xin nghỉ học, sau này cố gắng cách xa anh ta nhất có thể, thời gian dài, có lẽ anh ta sẽ quên em thôi.
Nhà họ Đoạn có tiền có thế, chúng ta chỉ là người bình thường, không thể chọc vào, chỉ có thể tránh xa một chút.”
Chuyện này, theo lý thì phải báo cho gia đình biết.
Nhưng Thẩm Thanh Húc đang bệnh nặng, bộ dạng ốm yếu trông như người sắp c.h.ế.t thế kia, lo cho bản thân còn chẳng nổi thì làm sao bảo vệ được em gái?
Huống chi, dù có bảo vệ được một thời gian ngắn, thì cũng không thể bảo vệ được mãi mãi.
Nếu Thẩm Thanh Húc biết em gái mình bị tên công tử nhà giàu đã có vị hôn thê quấy rối, anh ấy chắc chắn sẽ tức giận, vì em gái mà đứng ra đòi công bằng. Chưa biết chừng, giận quá xong suy tim, đột quỵ rồi ra đi tại chỗ, như vậy há chẳng phải là lỗi của cô sao?
Lý Tuyết Trúc năm ngoái vừa tốt nghiệp cử nhân khoa múa trường đại học A, sau đó ở lại trường làm giáo viên chủ nhiệm kiêm nghiên cứu sinh. Năm nay mới 24 tuổi, vừa là cô giáo vừa là đàn chị của họ. Dung mạo thanh tú, xinh đẹp, dịu dàng lại tri thức. Cô ấy vô cùng thân thiện với mọi người nên rất được lòng sinh viên.
Diệp Như Hề là học viên có thiên phú múa xuất sắc nhất, đồng thời cũng là người xinh đẹp nhất, cô rất thích em học trò này.
Biết Diệp Như Hề gặp rắc rối, Lý Tuyết Trúc nhịn không được nhắc nhở thêm vài câu.
Diệp Như Hề bị Lý Tuyết Trúc nắm tay, không khỏi nhớ lại tình tiết trong nguyên tác về vị giáo viên chủ nhiệm này…
Khi mưa axit bao phủ toàn cầu, báo hiệu sự khởi đầu của ngày tận thế, Lý Tuyết Trúc đã quyết định ở lại trường trong kỳ nghỉ hè. Cô làm thêm tại lớp múa thiếu nhi và vô tình trở thành một trong những người mắc kẹt tại trường.
Số lượng zombie trong trường ngày càng tăng. Những người sống sót dần tập trung tại tòa nhà đôi, nơi có ít người qua lại và số lượng zombie cũng ít hơn những nơi khác. Đồng thời, ở đây có tầm nhìn bao quát toàn trường.
Lý Tuyết Trúc là một giáo viên rất trách nhiệm. Ngay khi phát hiện học sinh bị sốt và hôn mê—hoặc biến thành zombie, hoặc trở thành người có dị năng—cô lập tức sắp xếp cách ly những người bị sốt.