Bên ngoài, ngay cả Husky cũng ngây ngốc ngẩng đầu nhìn lên trời.
Một người qua đường châm chọc: “Rồng đâu, chỉ có vài đám mây nhìn giống rắn thôi mà!”
“Haha, chắc cô gái đang trêu chó nhà mình đó! Không ngờ anh lại tin thật.”
Husky nghiêng đầu: “Gâu?”
——“Chủ nhân, rồng là gì vậy, ăn được không? Husky cũng muốn ăn thử.”
Diệp Như Hề: …
Hấp Huyết Đằng đã tới tay. Bởi vì ngoại hình đã thu nhỏ, nên khi cất đi cũng không ai để ý.
Diệp Như Hề xoay người rời đi. Cô nắm lấy dây, tiếp tục dắt Husky quay về biệt thự.
…
Trở về biệt thự, Diệp Như Hề lập tức thu Husky vào không gian. Cô chuẩn bị cho nó một bữa ăn thịnh soạn với xương sườn năng lượng cấp một.
Vừa ăn xong, Husky đã chìm ngay vào giấc ngủ sâu. Đồng hồ đếm ngược quá trình thức tỉnh dị năng còn lại 8 giờ.
Điều này là do trước đó nó đã thức tỉnh một phần dị năng.
Diệp Như Hề vốn định khế ước với dây leo hút m.á.u trước. Nhưng cô phát hiện ra, do đã hấp thụ quá nhiều năng lượng trước đó, giờ nó nó đang tiến hóa từ cấp 1 sơ cấp lên cấp 1 trung cấp. Và quá trình này sẽ còn kéo dài 12 giờ.
Vì vậy, cô rời khỏi không gian để làm việc khác.
Thẩm Thanh Húc vẫn chưa về, nhưng Lệ Trường Uyên, sau khi đi kiểm tra mấy mỏ khoáng thạch vừa mới mua, đã trở lại biệt thự.
Diệp Như Hề thu hết những đồ đạc mà người quản gia nhận giúp, chất đầy trong phòng khách chuyển vào kho chứa trong không gian.
Trong biệt thự này không có camera giám sát.
Còn về việc cô mua nhiều đồ về khách sạn như vậy, nhưng khi rời đi lại không mang theo nhiều hành lý… Tất cả cứ đổ lên đầu Lệ Trường Uyên, để anh ta gánh hết.
Lệ Trường Uyên cũng không ít lần vận chuyển đá quý và các vật tư khác đến biệt thự, thường xuyên cho xe tải rỗng đỗ bên ngoài biệt thự một lúc rồi lại rời đi.
Cứ coi như đồ đạc của cô cũng được Lệ Trường Uyên “vận chuyển” đi vậy!
Sau khi thu xếp xong mọi thứ, Lệ Trường Uyên đến gặp Diệp Như Hề. Trò chuyện xã giao một vài câu, Lệ Trường Uyên đi thẳng vào vấn đề: