Site icon TruyenVnFull

Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế - Chương 7

Cô không quên lời của Thẩm Trình Dương, khi cha nhắc đến “Thiên kiếp tiến hóa”. Điều này giống như một viên đá thô bình thường bị lột bỏ lớp vỏ xám xịt bên ngoài, để lộ ra viên ngọc quý bên trong, tất nhiên sẽ thu hút ánh mắt tham lam của kẻ khác.

Niềm vui khi nhận được không gian của Diệp Như Hề lập tức bị dập tắt đi rất nhiều.

Nhưng dù sao đi nữa, một khi thảm họa đã là điều không thể tránh khỏi, vậy việc trong tay cô có được không gian đảo như có thêm một đường lui, tỷ lệ sống sót của cô chắc chắn sẽ được nâng cao đáng kể.

Bên cạnh đó, việc cô là người xuyên không luôn mang đến cho cô cảm giác không yên lòng, như thể cô đã chiếm đoạt cơ thể của người khác…

Cô luôn lo lắng, không biết liệu Thẩm Thanh Húc có phát hiện ra, cô không phải là em gái ruột của anh không?

Nếu như vậy, rất có thể Diệp Như Hề sẽ trở thành mục tiêu để anh trả thù cho em gái của mình. Chẳng may trong lúc nóng nảy, Thẩm Thanh Húc một đao c.h.é.m xuống, tiễn cô về trời, lúc đó cô muốn thoát cũng không được.

Thật không ngờ, Diệp Phi Sương và Thẩm Trình Dương đã sớm dự đoán được mọi chuyện, còn giải thích rõ ràng cho cô hiểu.

Dù có một vài từ bị chặn lại, nhưng chỉ cần biết rằng, cô không phải là kẻ ngoại lai chiếm dụng cơ thể này, mà cô vốn là chủ nhân nguyên bản của nó.

Và không phải lo lắng về việc có một “nguyên chủ” sẽ xuất hiện, giành giật cơ thể với mình. Trong lòng cô cảm thấy an tâm hơn nhiều.

Còn có cha mẹ kiếp trước của mình nữa! Cô để ý thấy Diệp Phi Sương đã dùng từ “cha mẹ nuôi” khi nhắc đến họ…

Ở kiếp trước, Diệp Như Hề từ nhỏ đã rất xinh đẹp, diện mạo của cô gần như giống hệt với vẻ ngoài của kiếp này, là một mỹ nhân với vẻ đẹp đạt điểm 95/100.

Thế nhưng, cha mẹ và em trai cô có ngoại hình rất bình thường, nhan sắc chỉ có thể gọi là hạng trung.

Diệp Như Hề đã từng nghi ngờ, mình không phải con ruột của họ. Cô cũng từng hỏi cha mẹ về vấn đề này. Họ nói rằng, vẻ đẹp của cô là do di truyền từ thế hệ trước. Nói cô rất giống với người cô đã khuất trong gia tộc.

Còn có một hiện tượng rất kỳ lạ nữa— dù cô và gia đình đều cảm thấy cô rất đẹp. Nhưng trong mắt người khác, cô lại trông rất bình thường.

Lúc đi ra ngoài, hầu như chẳng có ai quay đầu lại nhìn cô lần hai.

Lạ lùng nhất là có lần cô đi xe buýt, mọi người xung quanh cô đều bị trộm điện thoại và ví tiền, chỉ có mình cô là không mất gì…

Như thể trên người cô bị gán cho một số nhãn  như “người qua đường”, “không có gì đặc biệt”, “cảm giác tồn tại cực thấp”, rất dễ bị người khác bỏ qua.

Exit mobile version