Site icon TruyenVnFull

Sùng Bái – Cảnh Tiềm - Chương 15

Hạ An cầm điện thoại, trái tim vẫn đập thình thịch không ngừng không nghỉ, nhưng thứ còn nhanh hơn cả nhịp tim trong lồng ngực cậu là tốc độ tăng fan trên Weibo!

Người theo dõi Hạ An từ 1,35 triệu tăng lên 1,37 triệu, đây là con số nhảy vọt sau khi bình luận của cậu được Phó Giản Dự nhấn thích. Cùng với đó, bên dưới bài đăng trước đây của cậu cũng xuất hiện những bình luận mang ý dò hỏi:

@Em vẫn còn là em bé nha: Ầy? Anh tui vì sao đột nhiên lại theo dõi blogger này nhỉ? Tui cũng theo dõi, nhưng vẫn tò mò.jpg

@Không quan tâm đến bạn nữa trả lời @Em vẫn còn là em bé nha: Chắc là có hợp tác với nhau, tui cũng theo dõi luôn!

……

Còn rất nhiều bình luận phía dưới có câu hỏi tương tự, nhưng chính bản thân người được theo dõi là Hạ An cũng rơi vào tình cảnh mông lung, nào khác chi những cư dân mạng khác.

Cậu nghĩ mãi, nghĩ mãi thì nhớ ra tin nhắn Chu Phương từng gửi cho mình, hay bởi vì sự việc lần đó mà Phó Giản Dự theo dõi cậu nhỉ. Cậu lướt lướt xem lại trang cá nhân của mình từ đầu đến đuôi, cứ nghĩ đến khả năng Phó Giản Dự đọc được điều gì đó là khuôn mặt cậu lại nóng bừng cả lên.

Về lý do Phó Giản Dự theo dõi mình, Hạ An còn có thể suy đoán đôi chút, nhưng việc đối phương nhấn thích bình luận của cậu thì thật sự rất trùng hợp.

Đến giờ đi ngủ, Hạ An cố gắng tự ổn định tâm lý rồi leo lên giường nằm. Nhắm mắt một lúc, cậu vẫn không thể nào vào giấc.

Hạ An trở mình, mặt vùi vào lớp vỏ gối mềm mại, đầu ngón chân cứ nhúc nha nhúc nhích mãi, tự hỏi không biết giờ này Phó Giản Dự đã ngủ hay chưa.

Lần trước lúc Trần Khiêm Minh lén gửi tin nhắn, Phó Giản Dự khi ấy còn chưa ngủ, tin nhắn đó gửi sau nửa đêm, còn hiện tại mới hơn mười giờ rưỡi.

Hạ An trằn trọc, một lát sau dứt khoát ngồi dậy, quơ lấy điện thoại mở WeChat ra.

Chần chừ một lúc, cậu vẫn gửi đi một tin nhắn.

“Anh Phó, tại sao anh hôm nay lại véo má em vậy [nghi hoặc]”

Gửi đi độ mười mấy giây, Hạ An bắt đầu cảm thấy câu hỏi này nghe ngốc nghếch quá đỗi, cậu cắn môi, định rút tin nhắn về, nhưng đối phương đã gửi tin đáp lại.

“Cậu không thích à? Về sau tôi sẽ chú ý hơn. Xin lỗi, lúc ấy tôi chỉ đùa cậu một chút thôi.”

“Không phải em không thích, chỉ có điều không hiểu tại sao (⊙_⊙)?”

Phó Giản Dự đọc những câu chữ này, kết hợp với emoji Hạ An đính kèm, trong nháy mắt, hắn nhớ lại dáng vẻ ngơ ngơ ngác ngác của cậu khi bị mình véo má, không kiềm chế được bật cười thành tiếng.

“Không phải không thích, vậy tức là thích à?”

Hạ An đọc xong tin nhắn này thì trái tim nhảy lên như co giật, khuôn mặt nóng phừng phừng tựa phát sốt. Cậu cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại một chút, yên lặng gõ chữ gửi đi.

“Vâng.”

Hạ An chân thành biểu lộ cảm xúc của mình, tuy rằng nội tâm cậu thẹn thùng, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, nhưng thời điểm giữa hai người có tiếp xúc thân mật, cậu không thể phủ nhận trong lòng mình ngập tràn nỗi hân hoan.

Như thế này cũng quá ngoan rồi, Phó Giản Dự ngậm điếu thuốc trên môi, khẽ híp mắt, ngoan đến mức khiến người ta…… chỉ muốn chòng ghẹo.

“Mặt cậu trông rất ngọt.”

Câu nói sử dụng biện pháp tu từ này khiến Hạ An hơi mông lung, rất ngọt…… là có ý gì vậy?

Mặt hình như không thể ăn được nha……

Phía bên kia nhanh chóng gửi đến thêm một tin nhắn nữa: Cậu thường mấy giờ đi ngủ?

“Bình thường chắc khoảng mười giờ rưỡi.”

“Làm việc và nghỉ ngơi điều độ thật, vậy cậu đi ngủ sớm đi, ngày mai bảy giờ sáng còn phải tới phim trường. Buổi tối bật điều hoà chú ý đừng để bị cảm lạnh.”

“Cảm ơn anh Phó, anh cũng thế, chúc anh ngủ ngon.”

“Ừ, chúc cậu ngủ ngon.”

Sáu giờ rưỡi sáng hôm sau, Hạ An mở mắt, mơ mơ màng màng bò dậy khỏi giường, chậm chạp lê bước vào phòng tắm, mãi đến lúc vẩy nước lạnh lên rửa mặt, cậu mới tỉnh táo hơn một chút.

Sau khi vệ sinh cá nhân, cậu nhét bảng phân cảnh vào túi, cùng với đó là điện thoại và đồ sạc.

_(*) Bảng phân cảnh (分镜 – storyboard): là những bảng vẽ thể hiện câu chuyện muốn kể, giúp hình dung tổng quát câu chuyện sẽ được truyền tải như thế nào trong từng khung hình. Bảng phân cảnh được tạo thành từ các khung hình chữ nhật chứa hình minh hoạ, hình ảnh đại diện cho mỗi cảnh quay, kèm theo đó là những ghi chú về sự kiện, lời nói diễn ra trong cảnh quay đó._

Sửa soạn xong xuôi, cậu hớp mấy ngụm nước rồi bước ra khỏi phòng

Trong lúc chờ Phó Giản Dự, cậu chạm mặt Dịch Chính Hành, vì họ đều muốn đến phim trường, Dịch Chính Hành cũng ở lại thêm đôi phút, chờ Phó Giản Dự ra ngoài rồi cùng nhau rời khỏi khách sạn.

Bảy giờ sáng, họ đến nơi diễn ra cảnh quay, đó là địa điểm trong thành phố điện ảnh chuyên được sử dụng cho các sự kiện chốn cung đình, một toà cung điện mô phỏng.

Hạ An từ đằng xa đã nhìn thấy một người đàn ông trung niên đội mũ lưỡi trai, đang ngồi hút thuốc trước màn hình máy quay, cậu nhận ra người này chính là Phan Khâm.

Thời điểm họ bước đến gần, vừa lúc Phan Khâm quay đầu nhìn lại, khuôn mặt ông lộ ra dưới ánh mặt trời buổi sớm mai. Ông có làn da ngăm đen, do quanh năm rong ruổi trên đường cùng chiếc máy ảnh, dưới mắt có một nốt ruồi, ánh mắt rất sáng, cả người đều toát lên dáng vẻ hăng hái.

Tầm mắt Phan Khâm lướt qua Hạ An và Dịch Chính Hành, hai người này ông đều chưa từng tiếp xúc, Phan Khâm biết Phó Giản Dự nên khẽ nhấc bàn tay đang kẹp điếu thuốc lên như chào hỏi: “Đến rồi à.”

Phó Giản Dự gật đầu: “Chào thầy Phan.”

“Triều Kiếm vừa vào phòng vệ sinh rồi, mọi người hoá trang trước đi.”

“Vâng,” Phó Giản Dự đáp lại ngắn gọn, đúng lúc nhấc chân định rời đi thì bỗng nhiên hơi khựng lại một chút, hắn đặt tay lên vai Hạ An, khẽ đẩy cậu về phía trước, “Đây là trợ lý của cháu, cũng là nhiếp ảnh gia, tên là Hạ An, lần này theo đoàn để học hỏi, mong thầy Phan chiếu cố cậu ấy nhiều hơn.”

Hạ An đột nhiên bị Phó Giản Dự đẩy lên như vậy thì trong lòng hơi căng thẳng, Phan Khâm cũng nhìn về phía cậu, đối diện với đôi mắt rất sáng kia, cậu mau chóng điều chỉnh ngay ngắn tư thế, nghiêm chỉnh hô: “Chào thầy Phan ạ.”

Phan Khâm dừng tầm mắt trên người cậu đánh giá đôi chút, rít một hơi thuốc, ông nói: “Ừ, chào cậu, tên cậu dùng hai chữ nào?”

“Mùa hạ Hạ, bình an An.”

“À, tên nghe rất dễ chịu, nhìn cậu còn trẻ như vậy, kỹ thuật nhiếp ảnh thế nào?”

Exit mobile version