TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sùng Bái - Cảnh Tiềm - Chương 18

  1. Trang chủ
  2. Sùng Bái - Cảnh Tiềm
  3. Chương 18
Prev
Next

Một ngày mới lại đến, Hạ An rời giường rửa mặt sửa soạn rồi cùng Phó Giản Dự đi tới phim trường. Khi đoàn phim đã tập hợp đông đủ, họ chia người thành mấy nhóm, ngồi xe đến địa điểm quay cảnh ngoài trời nằm cách đó mấy cây số.

Hôm nay có cảnh quay dưới nước, hơn nữa còn có tận hai cảnh.

Sau khi Úc Thừa trở lại cố quốc, hắn không nhận được bao nhiêu sự quan tâm từ phụ hoàng, bởi vì mỗi khi nhìn thấy hắn, ông lập tức nhớ về cảnh tượng bốn bề vây hãm, cắt đất nhượng thành năm xưa. Năm ấy, Nam quốc đã phải giao nộp sáu toà thành cho Nguyên quốc, đồng thời đưa Úc Thừa sang đó làm con tin, sự kiện này là nỗi sỉ nhục lớn lao, khắc dấu nung đỏ lên tâm trí con dân Nam quốc. Chẳng riêng các hoàng tử phi tần, thái độ của người trong cung đối với Úc Thừa cũng cực kỳ mâu thuẫn.

Thục phi tuy dung mạo phẩm hạnh đoan chính, nhưng không hiểu cách mê hoặc lòng quân, chỉ nhận được sự sủng ái thường thường, Úc Thừa theo bà hiếm khi chịu cảnh phiền nhiễu, nhưng so với các hoàng tử khác thì gần như không có cảm giác tồn tại.

Thời gian trong phim tương tự với đời thực, bốn mùa luân chuyển sang hè, tiết trời oi bức nực nội, cuồn cuộn biển người hoàng thân quốc thích ngồi bảy ngày xe ngựa đổ về Hồng Nhiên sơn trang tránh nóng hóng mát.

Hồng Nhiên sơn trang trải rộng khắp mấy mẫu đất, còn ẩn chứa trong lòng một hồ nước xanh trong, ngày hôm đó trời quang mây tản, bậc đế vương nảy sinh nhã hứng, bèn sai người chèo thuyền rồng chở cả đoàn người du ngoạn trên sông.

_(*) Mẫu: đơn vị đo lường diện tích, có sự khác nhau giữa các truyền đại phong kiến Trung Hoa, ngày nay 1 mẫu tương đương 1/15 hecta hay 666,67 mét vuông._

Nằm cách sơn trang không xa là một bộ lạc, người trong tộc đến dâng lên vật báu, đó là một chiếc bình từ vùng dị vực. Chiếc bình tráng men ấy có màu sắc rực rỡ huyền ảo, đường nét tinh xảo cầu kỳ, thoạt trông đã biết được tạo tác từ bàn tay của người thợ thủ công lành nghề. Hoàng đế Nam quốc đứng nơi mũi thuyền, thưởng thức nó với vẻ say mê.

Vừa khi ông định sai người cất giữ, đất trời bỗng nổi trận cuồng phong, trong chớp mắt, thân thuyền rung lắc dữ dội, chiếc bình kia cứ thế mà bị cuốn vào làn nước xanh thẳm.

Ngay tức khắc, một người từ phía sau Hoàng đế chạy vọt lên nhảy ùm xuống mặt hồ.

Bùi Triều Kiếm mặc áo sơmi màu xanh quân đội, chân xỏ đôi dép xăng đan, chẳng chút câu nệ đứng giữa trời nắng chói chang. Ông khum tay che nắng, phóng tầm mắt ra mặt hồ cách đó không xa, xương gò má khẽ nhúc nhích, quay đầu liếc nhìn Phó Giản Dự: “Cậu thật sự không cần dùng thế thân à?”

“Vâng,” Phó Giản Dự gật đầu, “Cháu bơi khá tốt.”

Bùi Triều Kiếm quay phim, nếu không phải trường hợp vạn bất đắc dĩ thì vốn rất phản cảm với hành vi sử dụng thế thân. Thế nhưng, hầu như toàn bộ cảnh quay này đều chìm trong bể nước, đòi hỏi tính chuyên nghiệp quá cao, vậy nên trước đó, ông cũng đã tìm một diễn viên đóng thế sở hữu khả năng bơi lội thượng thừa và vóc dáng từa tựa Phó Giản Dự để dự phòng.

“Cảnh này không dễ quay, cậu cứ cố gắng hết sức, nếu cuối cùng vẫn không được thì đành chấp nhận sử dụng thế thân.” Sau khi an bài mọi thứ xong xuôi, Bùi Triều Kiếm nói với Phó Giản Dự như thế.

“Cháu biết rồi.”

Hạ An đứng cạnh đó, lúc Phó Giản Dự chuẩn bị bước vào cảnh quay, cậu liền giơ nắm tay lên thay lời cổ vũ, Phó Giản Dự thấy thế thì mỉm cười gật đầu.

Hạ An là bé vịt cạn chính hiệu, chẳng có tí ti kỹ năng bơi lội nào nên không thể xuống nước quay phim, chỉ đành ở lại trên bờ hỗ trợ sắp đặt thiết bị. Phan Khâm đã thay sang bộ đồ lặn, Hạ An giúp ông đeo mặt nạ dưỡng khí và kính bảo hộ, rồi đứng tránh sang bên.

Tự mình diễn cảnh quay trong nước là thử thách không nhỏ đối với diễn viên, vừa đòi hỏi hoàn thành nhiệm vụ được chỉ định trong môi trường nước, lại yêu cầu phải duy trì tính thẩm mỹ của từng động tác, cử chỉ, bảo đảm sao cho biểu cảm trên khuôn mặt không bị gượng gạo, xơ cứng. Để có thể đáp ứng đồng thời tất cả những tiêu chuẩn này quả thật quá khó, rất nhiều khi, những cảnh quay trong môi trường nước là hình ảnh chế tác ở giai đoạn hậu kỳ, diễn viên cũng không thực sự ngụp lặn giữa làn nước.

Nội việc lặn xuống nước thôi đã không phải là chuyện dễ dàng, dù là diễn viên đóng thế cũng phải chia nhỏ cảnh quay thành mấy phân đoạn, trong quá trình lặn, giữa chừng yêu cầu truyền thêm dưỡng khí. Phó Giản Dự lắng nghe cố vấn giải thích về các điểm ngắt nối trong cảnh quay, ở giai đoạn hậu kỳ, những phân đoạn này sẽ được biên tập lại thành một thể thống nhất.

Mặc dù không thể xuống nước, Hạ An vẫn có thể thông qua các thiết bị giám sát theo dõi từng cử động của Phó Giản Dự.

Ngoài máy quay, các thiết bị ánh sáng cũng theo chân tổ quay phim lặn xuống hồ sâu.

Từ mặt phẳng dưới nước chiếu hất lên, luồng sáng hoà cùng những tia nắng pha thành tổ hợp màu xanh xen lẫn ánh vàng kim, trong đó tông xanh vẫn chiếm vai trò chủ đạo, phủ lên cảnh quay một cảm giác lành lạnh.

Chỉ sau nửa phút thích ứng dưới nước, Hạ An đã bắt gặp sự chuyển biến trong đôi mắt của Phó Giản Dự.

Cũng chính lúc này, chiếc bình đã chuẩn bị trước đó thông qua sợi dây dẫn được đẩy xuống mặt hồ rồi chìm dần trong bể nước, Phó Giản Dự quạt mạnh cánh tay, đẩy người đuổi theo về phía ấy.

Chuyển động của hắn vô cùng uyển chuyển, tạo nên những thước phim với nhịp điệu thong thả ung dung trên màn hình máy quay và máy giám sát mặt đất. Trong môi trường nước, hắn khó có thể mở to hai mắt, đôi mắt sâu khép hờ tạo thành khe hở hẹp dài, hai bờ môi cũng mím chặt lại. Với tấm áo màu ánh trăng và chuyển động eo nhịp nhàng khéo léo, nom hắn tự do bơi lượn giữa dòng nước chẳng khác chi loài cá.

Dựa theo kế hoạch định trước, hắn sải người đuổi theo chiếc bình đang không ngừng chìm dần, chìm dần trong làn nước xanh thẳm.

Hạ An ngẩn ngơ nhìn dáng vẻ người kia từ màn hình quan sát, người kia lặn xuống càng lúc càng thêm sâu, trái tim cậu cũng đập càng lúc càng dồn dập, lòng thầm khẩn cầu chiếc bình kia chìm xuống chậm một chút, lại chậm thêm một chút.

Bắt được rồi!

Bàn tay nắm chặt của Hạ An dần dần buông lỏng, tuy khuôn mặt phơi dưới nắng hè đã tấy đỏ rát bỏng, đôi mắt lại bừng lên ánh sao sáng ngời.

Sau khi bắt được chiếc bình, rồi được truyền thêm một luồng dưỡng khí, Phó Giản Dự chầm chậm bơi ngược lên. Khuôn mặt thấm đẫm làn nước hồ, cả người được quầng sáng xanh mát bao phủ, từ hắn toát lên vẻ tuấn tú khác thường.

Rào một tiếng, Phó Giản Dự ôm bình trồi lên khỏi mặt hồ.

Mái tóc dài xoã tung trên bờ vai ướt đẫm, giọt nước từ vầng trán men theo đường nét của sống mũi cao thẳng, bờ môi hơi mỏng, chảy dọc qua cằm để rồi lại trượt xuống đọng nơi cần cổ. Người ta vẫn thường nói người đẹp ướt nước như đoá sen mới hé, Hạ An ngẩn ngơ dõi theo dáng hình Phó Giản Dự xuất hiện giữa làn nước với các đường nét trên khuôn mặt càng thêm phần sâu lắng. Cậu tựa hồ vừa chứng kiến cảnh tượng thanh kiếm báu được rút ra khỏi vỏ, mỗi phân mỗi tấc đều được chạm trổ công phu, cảm giác lạnh nhạt vẫn hiện diện, khí chất cao ngạo của thiếu niên cũng không thể nghi ngờ.

“Trong khoảng khắc ấy, Úc Thừa dường như đã chuyển mình vươn lên vị trí ngang hàng với các hoàng tử đồng trang lứa, chân chính xác lập chỗ đứng của mình giữa vòng hoàng quyền.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 18"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull