Nhưng mà nói thật, cảm giác thật sự rất tốt, Bạch Hiển lén lút vặn tay một cái, sau đó cơ thể cứng đờ, buông tay xuống, ừm, không có gì xảy ra cả.
Vì vậy tối nay, hai người đã giả vờ bình tĩnh và trải qua giấc ngủ yên ổn cùng phu nhân Wolf.
Sáng sớm tỉnh lại, Bạch Hiển ra khỏi phòng thì lại không thấy bóng dáng của Đường Ninh, chỉ nhìn thấy bữa sáng đã được Lilian chuẩn bị sẵn.
Bạch Hiển đi tới, phát hiện ra một mảnh giấy trên bàn: Bữa sáng đã chuẩn bị xong, nhớ hâm nóng trước khi ăn, mẹ đi rồi, hai đứa nhỏ không được phép bỏ bữa sáng!!! – Lời nhắn của Lilian để lại.
Bạch Hiển mỉm cười, quay lại nhìn lên tầng, có vẻ như Đường Ninh vẫn chưa dậy, do dự một chút, Bạch Hiển vẫn chọn không gọi người, mà sau khi ăn xong thì để lại mảnh giấy và cầm cặp đi học.
Chỉ là mảnh giấy có thêm một câu: Tôi đã ăn xong, nhớ hâm nóng nhé!
Bạch Hiển xách cặp, ngoan ngoãn đi tới tòa nhà giảng dậy, đi thẳng tới tầng 3, đến lớp lý thuyết, vừa bước vào cửa, đã bị vài bạn học vây quanh.
“Bạch Hiển, cho mình mượn ghi chú của cậu được không, hôm qua thầy nói mà mình không ghi đủ…”
“Đúng đó, thầy nói càng ngày càng nhanh, mà toàn là những thứ cần ghi nhớ!”
Bạch Hiển lấy sổ ra cho họ, “Được, không sao, dù sao mình cũng ghi lại rồi.”
Sau khi nhận được một đống thẻ tốt, Bạch Hiển đến chỗ ngồi của mình, tuần này chỗ của cậu vừa vặn đúng ngay cửa sổ, từ cửa sổ nhìn ra có thể thấy sân trường, lúc này có không ít học sinh đang cố gắng chạy về phía tòa nhà giảng dạy.
Bạch Hiển âm thầm cảm thông cho họ, hôm nay nếu như hắn chậm một chút thì có lẽ sẽ giống họ đến muộn rồi.
Quả nhiên ngay sau đó, tiếng chuông vào học vang lên, mọi người trong lớp lập tức quay lại chỗ ngồi và ngừng trò chuyện, vài ánh mắt trao đổi, có lẽ lại muốn chép bài tập sau giờ học.
Bạch Hiển cười cười, bày bài tập của mình ra, ngay sau đó, thầy giáo bước vào.
Hôm nay vậy mà là giáo viên chủ nhiệm, ông ấy đi tới bục giảng, thông báo một việc khiến tất cả mọi người đều hào hứng: “Hôm nay là thứ 6, thầy có một tin muốn báo cho các em, tuần sau sẽ bắt đầu kì quân sự, ah chắc các em cũng biết đó là gì rồi nhỉ? Đúng vậu, chính là huấn luyện quân sự!”
Bạch Hiển nhướng mày, mọi người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán.
Giáo viên chủ nhiệm gõ nhẹ lên bục giảng, thu hút sự chú ý trở lại, “Thầy muốn nói với các em! Lần huấn luyện quân sự này sẽ diễn ra tại căn cứ thực nghiệm Lôi Phong Trác Nhĩ! Đúng vậy! Chính là sân huấn luyện của quân đội do Lôi Long tướng quân chỉ huy!”
Cả lớp sôi sục, không thể tin được đứng lên.
Bạch Hiển cũng ngạc nhiên một chút, sau đó lại bình tĩnh chờ giáo viên nói tiếp.
Giáo viên chủ nhiệm nói về yêu cầu của lần huấn luyện quân sự này: “Lần huấn luyện quân sự lần này sẽ đồng thời diễn ra với Tử Vi Tinh, có nghĩa là các em sẽ tham gia vào các cuộc thi khác nhau, thầy hi vọng đến lúc đó các em có thể thể hiện được phong thái tốt nhất của Thiên Huyền trong kì huấn luyện quân sự! Đừng để bị Tử Vi Tinh đánh bại, nghe rõ chưa!”
“Dạ!” cả lớp đồng thanh hô lớn.
Nói đùa, đi huấn luyện quân sự tại căn cứ quân sự vốn là một việc rất nghiêm túc, lại còn cùng với Tử Vi Tinh? Thì càng không thể làm mất mặt Thiên Huyền rồi!
Bạch Hiển khẽ cười, giơ tay hỏi, “Vậy nếu người của Tử Vi Tinh đến khiêu khích chúng em, chúng em có thể phản công lại không?”
Giáo viên chủ nhiệm cười, dành cho hắn một ánh mắt tán thưởng, “Đúng vậy! Không cần nhân nhượng, những cũng không cần chủ động gây sự! Giữ vững bản thân mới là điều mà học sinh Thiên Huyền nên làm, nếu thật sự bị ức hiếp, Thiên Huyền cũng sẽ không bỏ rơi các em đâu, đừng có sợ!”
“Ngao——” Lớp học lại vang lên một trận sói tru.
Bạch Hiển che mặt cúi đầu, trời ơi, họ đều phấn khích đến vậy à? Chắc chắn sẽ có nhiều chuyện thú vị giữa hai học viện diễn ra.