TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
    • Ngôn Tình
    • Đam Mỹ
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Xuyên Không
    • Hài Hước
    • Huyền Huyễn
    • Hệ Thống
    • Kiếm Hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Trọng Sinh
    • Võng Du
Sign in Sign up
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
    • Ngôn Tình
    • Đam Mỹ
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Xuyên Không
    • Hài Hước
    • Huyền Huyễn
    • Hệ Thống
    • Kiếm Hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Trọng Sinh
    • Võng Du
Sign in Sign up
Prev
Next

Chương 635

  1. Home
  2. Ta Thấy Thám Hoa Thật Duyên Dáng
  3. Chương 635
Prev
Next

Người đã đến đủ, cũng chẳng cần bày thêm điểm tâm, cứ trực tiếp dọn cơm.

Mỗi người đều mang tâm sự riêng, ăn uống qua loa vài miếng lập tức bảo dọn dẹp, rồi thay bằng trà nóng.

Lúc dùng bữa, Tĩnh Bảo đã đại khái kể sơ tình hình kinh thành, Ôn Lư Dụ chỉ lặng lẽ lắng nghe, không lên tiếng nửa lời.

Đợi chén trà nóng được bưng lên, y nâng chén lên, nghiêm túc nói: “Chuyện kinh thành thuận lợi, nhờ mọi người đồng lòng hiệp lực. Ta lấy trà thay rượu, kính các vị một chén. Mọi người đã vất vả, từ tận đáy lòng, ta vô cùng khâm phục.”

Y nhớ rõ những ngày đó.

Bản thân ở tận phủ Lâm An, tuy tạm an toàn, nhưng trong lòng không lúc nào yên. Chỉ có thể không ngừng nhủ thầm: giữ bình tĩnh, vững tinh thần, làm tốt phần việc của mình, ấy mới là giúp đỡ lớn nhất cho Cố Trường Bình.

“Nói câu không dễ nghe… ta thậm chí còn tìm sẵn chỗ chôn cho tên nhóc ấy rồi.”

Ôn Lư Dụ cười khổ hai tiếng: “Mấy ngày đó, ta vận chuyển toàn bộ lương thực ở Giang Nam đi, ngoài vì không phụ lòng ủy thác của hắn, còn vì một phần khác… nếu hắn chết rồi, thiên hạ về tay ai thì cũng chẳng còn liên quan đến ta nữa.”

“Đại ca, ngươi đem hết lương đi rồi sao?” Tĩnh Bảo vô cùng kinh ngạc.

Ôn Lư Dụ nhìn Tĩnh Bảo, buồn cười đến bật cười: “Ngươi không thể quan tâm đến hành trình tâm lý của đại ca ngươi mấy ngày qua một chút được à?”

Tĩnh Bảo: “Đại ca cần ngươi quan tâm sao?”

Ôn Lư Dụ: “…”

Một người đàn ông ba mươi tuổi, nụ cười vẫn giữ nguyên trên mặt, nhưng trong lòng chất đầy tâm sự, bọc kín dưới lớp da thịt không để ai thấy không một ai thấy được.

“Không cần!” Y cười cười.

Tĩnh Bảo nhìn thẳng y: “Lương thực thật sự vận chuyển hết rồi?”

Ôn Lư Dụ: “Tất cả. Ngay cả trong kho lương của ngươi cũng không chừa.”

Tiền Tam Nhất thở phào nhẹ nhõm: “May ghê.”

Cao Triều lộ vẻ suy nghĩ: “Vậy Kỷ Cương đến cũng uổng công, chắc chẳng điều tra được gì.”

“Chưa chắc!” Giọng Thịnh Nhị lạnh lùng vang lên: “Kỷ Cương là kẻ các ngươi nên đề phòng cẩn thận.”

Ơn nhân cứu mạng của ta không chỉ trầm lặng, vô lễ, mà còn rất giỏi hắt nước lạnh.

Tiền Tam Nhất lườm Thịnh Nhị một cái, mắt vừa định dời đi thì lại bất chợt thấy sau d** tai trắng nõn của tên này có một nốt ruồi son rất nhỏ.

Sao nốt ruồi lại mọc chỗ đó?

Hơi thở của Tiền Tam Nhất rối loạn một chút, nhưng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.

Ôn Lư Dụ: “Giữ phòng thế nào?”

Thịnh Nhị: “Nói không rõ, nhưng người này hay có chiêu bất ngờ.”

Tĩnh Bảo: “Vậy thì tuỳ cơ ứng biến?”

Ôn Lư Dụ hơi sững người, câu này hình như Cố Trường Bình cũng từng nói.

Thịnh Nhị: “Ngoài ra, cần xóa sạch mọi dấu vết.”

Tĩnh Bảo tiếp lời: “Ôn đại ca, tuyến vận lương kia sau này còn dùng không?”

Ôn Lư Dụ: “Bên Bắc phủ chưa gửi tin tới, nhưng ta nghĩ vẫn cần dùng, bên đó đang thiếu lương.”

Tĩnh Bảo quả quyết: “Sau này dùng hay không tính sau, bây giờ phải làm nó biến mất, giữ an toàn cho mọi người mới là quan trọng nhất.”

“Rất có lý!”

Ôn Lư Dụ lập tức đứng dậy: “Không nên chần chừ, ta đi làm ngay.”

“Ôn đại ca, chờ một chút.”

Tĩnh Bảo gọi y ngồi lại: “Ngươi nhìn tình hình phương Nam này xem, ta có đi được không?”

Ôn Lư Dụ sửng sốt: “Tĩnh đệ định đi đâu?”

Tĩnh Bảo: “Biên Sa, gặp Từ Thanh Sơn.”

Hắn?

Ôn Lư Dụ xoay chuyển mấy lượt trong đầu, lập tức hiểu ra, vừa định lên tiếng, lại bị Thịnh Nhị bên cạnh giành trước.

“Thất gia và Cao công tử thì tùy ý. Còn hắn…”

Thịnh Nhị chỉ Tiền Tam Nhất: “Phải ở lại.”

Trên bàn mọi người đều sửng sốt.

Tiền Tam Nhất ngoài ngẩn người còn có trái tim đập thình thịch mấy nhịp, lòng bảo dù ngươi là ân nhân cứu mạng ta, cũng không thể quản đến cả tự do cá nhân của ta chứ?

Độc đoán quá rồi đấy!

Hắn gật đầu với Thịnh Nhị, rồi khách khí hỏi: “Nhị gia để ta lại là định…”

Thịnh Nhị: “Ngươi là mồi. Câu được cá rồi mới được rời đi.”

Tiền Tam Nhất: “…”

“Không phải…” Tiền Tam Nhất sắp xếp lại suy nghĩ: “Nhỡ đâu cá không cắn câu thì sao?”

Thịnh Nhị: “Sẽ cắn. Sát thủ nhận tiền thì giống như lập quân lệnh trạng, không quá ba ngày, hắn nhất định sẽ đến.”

Tiền Tam Nhất không chịu: “Không được. Bọn ta đi cùng, về cùng, không thể thiếu người nào cả. Ngươi vẫn là…”

Thịnh Nhị: “Ngươi có phải đàn ông không?”

Tiền Tam Nhất: “…”

Thịnh Nhị: “Ngươi có giữ lời không?”

Tiền Tam Nhất: “…”

Thịnh Nhị: “Hậu quả của việc đắc tội với ta, nghĩ kỹ chưa?”

Tiền Tam Nhất: “…”

Tĩnh Bảo ho vài tiếng, cắt ngang hai người: “Tam Nhất, hay là ngươi ở lại đi. Sau đó ta sẽ bảo phòng tài vụ đưa ngươi một ngàn lượng bạc, muốn ăn gì, mua gì đều được cả.”

Huynh đệ à, có tiền là được chứ gì!

Cao Triều âm thầm đá Tiền Tam Nhất một cái: “Phải đó, bên Biên Sa gió lớn tuyết dày, ở đây còn có thể giúp Ôn đại ca một tay.”

Huynh đệ, Thịnh Nhị là người chúng ta cài vào Cẩm Y vệ, ngươi chớ đắc tội đấy!

Ôn Lư Dụ nhìn Thịnh Nhị, lại nhìn Tiền Tam Nhất, thuận theo: “Tiền huynh đệ, ở lại đi. Nhị gia vừa nói rồi, Kỷ Cương là nhân vật rất khó đối phó, một mình ta e là không gánh nổi.”

Tiền Tam Nhất: “…”

Sao một Trạng nguyên lang lại thành điểm tranh đoạt của binh gia rồi?

Hắn dứt khoát: “Chỉ cần Nhị gia bảo đảm an toàn cho ta, ta nguyện ở lại.”

Nếu sát thủ bám theo ba người đến Biên Sa, không chỉ làm chậm hành trình mà còn nguy hiểm đến Tĩnh Thất và mỹ nhân.

Không ổn!

Thịnh Nhị mặt không đổi sắc liếc Tiền Tam Nhất, sau đó ánh mắt chuyển sang Tĩnh Bảo.

“Chớ lén lút đến Biên Sa. Rầm rộ một chút càng tốt, để Cao công tử làm chủ càng hay. Ta đi trước, tối sẽ quay lại tìm ngươi, Tiền Công tử.”

Tiền Tam Nhất nghiến răng trong lòng: Câu này nghe như là hẹn hò với ta vậy!

Tĩnh Bảo và Cao Triều liếc nhau, trong lòng cùng run lên, may mà người này bạn của Cố Trường Bình, nếu không thì…

Ôn Lư Dụ cũng đứng dậy: “Ta cũng đi làm việc.”

“Ôn đại ca!”

Tĩnh Bảo cũng đứng lên theo, hít sâu một hơi: “Chuyện Giang Nam nhờ ngươi lo liệu. Đợi ta từ Biên Sa trở về, sẽ cùng ngươi đối ẩm một trận, say cho thỏa!”

Cái con nhóc này!

Đang dỗ dành ta thay cho Cố Trường Bình chứ gì!

Ôn Lư Dụ đưa tay xoa đầu Tĩnh Thất, dặn: “Biên Sa lạnh lẽo, đường đi sẽ không dễ, ngươi phải tự cẩn thận. Còn nữa…”

Y nghĩ một lúc, cố tình nói: “Cũng đừng quá cố chấp. Trên đời này đàn ông tốt còn rất nhiều, chẳng hạn như người đang đứng trước mặt ngươi chẳng hạn.”

Cao Triều: “…”

Ngươi cũng muốn đào góc tường nhà Cố Trường Bình à? Mẹ nó, ta muốn rút đao rồi đấy!

Tiền Tam Nhất: “…”

Lại thêm một kẻ tâm thuật bất chính? Bao giờ mới hết vậy?!

Chỉ có Tĩnh Bảo hờ hững cười: “Ừ, rất nhiều. Nên ta chẳng nhớ chút nào, cũng chẳng vội chút nào.”

Ôn Lư Dụ cười ha hả: “Đúng rồi, người nên nhớ là hắn, người nên gấp cũng là hắn.”

Cao Triều: “…”

Xong rồi, bắn trúng phe ta.

Tiền Tam Nhất: “…”

May mà cái người này vẫn còn bình thường.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 635"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull